抖阴社区

Chapter 29

824 121 10
                                    

Kang Taehyun bước ra khỏi phòng với một tâm trạng đầy rối bời. Ánh mắt hắn tối lại, những suy nghĩ quay cuồng không ngừng hiện lên. Dù biết Beomgyu chỉ đang ngủ mơ, nhưng cái tên đó lại như một mũi dao đâm thẳng vào lòng tự tôn của hắn.

Tại sao? Tại sao Beomgyu lại gọi tên người khác, dù đang ở bên hắn? Hắn là người luôn bên cạnh, là người sẵn sàng làm mọi thứ vì em nhưng dường như, trong một góc nhỏ nào đó của trái tim Choi Beomgyu, hắn vẫn chưa vẫn chưa thể chạm tới.

Cơn giận và nỗi bất an dâng trào. Không muốn tiếp tục đối mặt với những suy nghĩ ấy, Kang Taehyun bước vào một căn phòng của hai ba chiếc tủ rượu lớn, Taehyun mở cửa một tủ rượu rồi lấy ra một chai rượu mạnh mà hắn thường cất giữ cho những lúc căng thẳng, hắn sẽ mang ra và uống để giải toả.

Kang Taehyun khui nắp chai rượu ra, ánh mắt lơ đãng nhìn chất lỏng sóng sánh trong chai.

- Tại sao em lại làm thế với tôi, Choi Beomgyu?

Nửa chai rượu đã vơi đi, nhưng cơn giận trong lòng hắn chẳng những không dịu đi mà càng thêm bùng cháy. Hình ảnh Beomgyu nằm ngủ trên giường, gọi tên một ai đó không phải hắn cứ liên tục lặp đi lặp lại trong tâm trí hắn, như một nỗi ám ảnh.

Kang Taehyun tự hỏi, liệu tình yêu của hắn đã đủ chưa? Hay em vẫn luôn giữ một chỗ cho người khác trong trái tim mình?

Taehyun đặt mạnh chai rượu xuống bàn, đôi mắt đỏ ngầu nhưng sâu trong đó lại là sự mệt mỏi và tổn thương. Hắn biết bản thân không nên để chuyện này làm ảnh hưởng nhưng trái tim hắn không chịu nghe lời lý trí.

- Em sẽ không thoát khỏi tôi đâu, Choi Beomgyu! - Taehyun lẩm bẩm, như một lời thề với chính mình. - Bằng mọi giá, tôi sẽ khiến em chỉ có thể nhìn về phía tôi!

.

Choi Beomgyu mơ màng tỉnh dậy, ánh sáng ngoài trời đã nhuốm màu cam của buổi tối. Em khẽ dụi mắt, cảm giác uể oải vì đã ngủ quá lâu vào buổi chiều. Đưa mắt nhìn xung quanh, em nhận ra mình đang ở trong căn phòng quen thuộc ở nhà.

Chậm rãi bước xuống giường, Beomgyu không khỏi bối rối vì không nhớ rõ mình đã trở về nhà bằng cách nào. Em mở cửa phòng, men theo cầu thang xuống dưới, ánh sáng từ phòng khách hắt ra tạo cảm giác ấm áp.

Khi đến nơi, em dừng lại ngay bậc thang cuối cùng. Hình ảnh đầu tiên lọt vào mắt em là Kang Taehyun, người đang ngồi trên sofa với dáng vẻ điềm tĩnh. Hắn đeo một cặp kính nửa gọng, tay cầm một cuốn sách, dáng vẻ tập trung như thể mọi thứ xung quanh chẳng thể làm phiền đến hắn.

Beomgyu khẽ nhíu mày, không hiểu sao nhìn cảnh tượng này lại khiến trái tim em thoáng loạn nhịp. Nhưng nhanh chóng, em nhớ lại mọi chuyện, đặc biệt là ánh mắt lạnh lùng của hắn trước đó, khiến em có chút do dự.

- Dậy rồi à?

Kang Taehyun bất ngờ lên tiếng mà không hề rời mắt khỏi cuốn sách, giọng hắn trầm thấp, nhưng không mang theo chút cảm xúc nào.

Choi Beomgyu hơi giật mình vì không ngờ hắn nhận ra sự hiện diện của mình.

- Ừm... Làm sao mà tôi về nhà được vậy ạ? - Em ngập ngừng hỏi, bước thêm vài bước xuống phòng khách.

TaeGyu | UnforgettableN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?