抖阴社区

Chapter 46

B?t ??u t? ??u
                                    

Mái tóc đen hơi rối, dáng vẻ mệt mỏi nhưng lại khiến tim Beomgyu nhói lên. Dù có muốn phủ nhận bao nhiêu thì Beomgyu vẫn nhận ra bản thân mình nhớ hắn đến thế nào.

Hàng mi dài khẽ run nhẹ, Beomgyu định rút tay về nhưng mới vừa khẽ động, Kang Taehyun đã giật mình tỉnh dậy. Đôi mắt còn ngái ngủ nhưng khi vừa nhìn thấy em, ánh mắt hắn liền trở nên ấm áp đến lạ thường.

- Beomgyu... em tỉnh rồi à?

Taehyun khàn khàn cất tiếng, giọng nói như lẫn chút nghẹn lại vì mừng rỡ.

Beomgyu cắn môi, ánh mắt tránh đi nơi khác, nhỏ giọng nói:

- Buông tay tôi ra đi...

Nhưng Kang Taehyun lại chẳng chịu nghe, hắn càng nắm chặt hơn, đôi mắt nhìn em như muốn nói ngàn điều, mãi mới khàn giọng thì thầm:

- Đừng đuổi anh... Beomgyu... anh xin lỗi...

Không khí nhất thời trầm xuống, chỉ còn tiếng máy truyền dịch đều đều vang lên và hai con người từng làm tổn thương nhau, lúc này lại đang ngồi đối diện trong căn phòng bệnh tĩnh lặng.

Kang Taehyun siết nhẹ tay em, ngập ngừng hồi lâu rồi mới chậm rãi cất tiếng, giọng hắn khàn đi như thể sợ làm em hoảng:

- Beomgyu... sao lại giấu anh chuyện em đang mang thai?

Chỉ một câu hỏi mà lại như dội thẳng vào lòng Choi Beomgyu. Em thoáng giật  mình, ánh mắt lập tức cụp xuống. Tim Beomgyu đập thình thịch trong lồng ngực, cổ họng nghẹn ứ, không biết phải trả lời thế nào.

Cũng phải thôi... đây là bệnh viện, em có thể giấu được tất cả mọi người nhưng không thể giấu nổi bác sĩ, càng không thể giấu được hắn thêm nữa.

Choi Beomgyu siết chặt lấy góc chăn, ngón tay vô thức run nhẹ. Một lúc lâu, em mới cố giữ giọng bình tĩnh:

- Biết rồi thì... thì sao?

Kang Taehyun nghe câu trả lời ấy, trái tim như bị bóp nghẹn. Hắn khẽ khàng đưa tay đặt lên bụng em, nơi có một sinh mệnh đang lớn lên từng ngày, là con của hắn và em.

- Beomgyu... em định giấu anh đến bao giờ? Sao em lại phải chịu đựng một mình như thế hả?

Giọng hắn trầm xuống, chẳng còn vẻ trách móc, chỉ toàn là đau lòng.

Ngay lập tức Choi Beomgyu liền hất tay hắn ra khỏi bụng mình, nước mắt như trực trào nơi khoé mắt nhưng em cố nuốt ngược xuống, quay mặt đi hướng khác, giọng khẽ run:

- Vì tôi không tin anh nữa... anh từng hứa rồi lại thất hứa... anh ngoại tình, anh phản bội lại lời thề ở đám cưới của chúng ta!

Căn phòng lặng đi một hồi, chỉ còn tiếng tim đập hỗn loạn giữa hai người. Kang Taehyun siết chặt bàn tay hơn một chút, nghiến răng nói khẽ:

- Anh không ngoại tình, em phải nghe anh nói đã...

- Thôi đủ rồi Kang Taehyun, tôi không muốn nghe thêm bất cứ điều gì từ anh nữa!

Dứt lời, Choi Beomgyu liền bước xuống khỏi giường bệnh rồi bỏ đi mất.

.

Sau khi làm thủ tục xuất viện xong, Kang Taehyun nhanh nhẹn khoác áo cho Beomgyu rồi đi sát bên cạnh em ra ngoài. Choi Beomgyu ngoài mặt vẫn lạnh lùng, vừa bước đi vừa lườm hắn:

- Anh đi về đi, không cần anh lo cho tôi!

Taehyun chẳng buồn đáp lại, chỉ lặng lẽ đi bên cạnh, gương mặt dửng dưng như chẳng hề nghe thấy gì. Beomgyu hậm hực bước nhanh hơn nhưng đi được vài bước lại quay đầu liếc về phía sau, hắn vẫn theo sau như hình với bóng.

Trong lòng Choi Beomgyu thì vừa tức vừa nhẹ nhõm. Cảnh tượng lúc nãy vẫn còn ám ảnh em, cổ tay vẫn còn cảm giác bị siết chặt nên dù ngoài miệng cứ đuổi, thật ra em cũng chẳng dám để Kang Taehyun rời mắt quá lâu.

Kang Taehyun mặt dày đến mức thậm chí còn tự ý giật lấy chiếc túi nhỏ mà em nhỏ đang cầm:

- Để anh!

Beomgyu quắc mắt:

- Tôi bảo anh đi về cơ mà!

- Anh không thích đấy. Bây giờ em muốn đánh, muốn chửi gì anh cũng chịu. Nhưng anh sẽ không để em đi một mình nữa đâu, nhất là sau chuyện lúc nãy!

Choi Beomgyu nghẹn lời, ngón tay siết chặt lấy góc áo mình. Mặc dù vẫn ra vẻ tức giận nhưng bước chân lại tự động chậm lại để Kang Taehyun có thể đi ngang hàng.

Cứ như vậy, một người mặt dày mặt dạn theo sau, một người miệng cứng lòng mềm đi phía trước. Trong lòng Choi Beomgyu cũng dần dịu xuống, mặc dù vẫn chưa thể tha thứ nhưng chí ít... em cũng thấy yên tâm hơn một chút khi có Kang Taehyun đi cạnh lúc này.

________________

Mọi người vào đọc fic mới có tên là "Nam hậu bất đắc dĩ" để ủng hộ mình với nha. Fic thuộc project "Four seasons for Taegyu ấy ạ!" 💕

TaeGyu | UnforgettableN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?