抖阴社区

Chapter 47

B?t ??u t? ??u
                                    

Không khí trong nhà trọ lúc này vừa ấm áp vừa có chút kỳ lạ. Ai cũng nhìn người đàn ông họ Kang kia với ánh mắt dò xét lẫn tò mò, còn hắn thì ngoan ngoãn xếp vali ngay ngắn một góc, không dám gây thêm chút phiền phức nào.

Bà Eunja sau khi để Beomgyu ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, liền quay sang dặn dò Taehyun:

- Dù gì cũng là chồng của Beomgyu, cậu muốn ở lại thì ở, nhưng phải nhớ giữ ý tứ, làm cái gì cũng phải suy nghĩ trước sau đấy!

Kang Taehyun nghe xong liền gật đầu như gà mổ thóc.

- Vâng, cháu nhất định sẽ không làm phiền mọi người đâu...

Mọi người nghe vậy thì cũng nhao nhao đồng ý cho hắn ở lại, nhất là mấy chị gái trong nhà trọ, còn cười cười trêu:

- Cũng được đó, có thêm người lớn ở đây, lỡ có chuyện gì còn đỡ lo cho nhóc Beomgyu.

- Nhưng mà Beomgyu à...

Một chị khác cười híp mắt, ghé tai Beomgyu trêu chọc:

- Thế đêm nay có cho người ta ngủ chung phòng không đó?

Choi Beomgyu lập tức đỏ mặt, em liền lên tiếng phản bác:

- Không có! Anh ta tự lo chỗ ngủ đi!

Mọi người cười ồ lên, còn Kang Taehyun thì lại ngoan ngoãn ngồi im, cười cười ngượng nghịu mà chẳng phản bác câu nào, ánh mắt hắn chỉ lặng lẽ nhìn về phía Choi Beomgyu một cách tràn đầy dịu dàng và kiên nhẫn.

.

Đợi cho mọi người trong nhà trọ tản đi bớt, bà Eunja chậm rãi rót cho mình và Taehyun mỗi người một ly trà nóng. Bà ngồi xuống đối diện hắn, ánh mắt vừa hiền từ vừa nghiêm nghị.

- Cậu có chuyện gì muốn nói với tôi không?

Kang Taehyun siết nhẹ bàn tay đặt trên đầu gối, hít một hơi sâu rồi nhìn bà bằng ánh mắt đầy suy tư, hắn chậm rãi bộc bạch:

- Từ trước ngày diễn ra đám cưới của chúng cháu, cháu hoàn toàn không biết Choi Beomgyu là ai. Cháu chỉ làm theo lời của gia đình mình, cưới Beomgyu về để trả nghĩa ân tình mà khi xưa bố em ấy đã giúp đỡ bố cháu chứ chưa hề có thứ gọi là tình yêu tồn tại trong cuộc hôn nhân này...

- Beomgyu rất ngoan ngoãn, lại rất hiền lành nên có lẽ vì điều đó mà lại khiến cháu muốn ức hiếp em ấy. Nhưng cho dù cháu có quá đáng đến thế nào đi nữa thì cuối cùng Beomgyu cũng chẳng hề phản kháng lại mà chỉ cắn răng chịu đựng cháu.

- Thật ra... chuyện hiểu lầm giữa cháu và Beomgyu cũng có đôi chút khó nói. Nên khi nào có cơ hội, cháu nhất định sẽ tìm cách giải thích cho em ấy hiểu, mong bà cứ an tâm!

Bà Eunja lặng im, không vội chen vào. Bà chỉ chăm chú nhìn vẻ mặt ân hận của Kang Taehyun bây giờ.

Hắn tiếp tục, giọng dần khàn hẳn đi:

- Nhưng bây giờ cháu đã yêu Beomgyu rồi, thật lòng yêu em ấy. Em ấy hằng ngày ở bên cạnh cháu, từng chút khiến cháu rung động. Ngày mà Beomgyu bỏ đi cũng là ngày cháu nhận ra bản thân mình không thể sống thiếu được em ấy...

TaeGyu | UnforgettableN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?