T? Lan, l?n lên ? n??c ngoài, s? h?u ngo?i hình r?t ??p trai nh?ng m? h?i h?n. Sau khi v? n??c, c?u ? nh? nhà b?n th?n c?a m? và theo h?c vào ban 4 khoa t? nhiên Anh Trung.
Nh??c ?i?m là ti?ng Trung.
V?i trình ?? vi?t bài lu?n v?n n?a n?c ti?ng Trun...
Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.
Đến tận khi về lại chỗ ngồi, nhận bài kiểm tra mà Tạ Lan vẫn còn bị mê hoặc trong sương mù.
Môi trường học đường đàng hoàng, cụm này có theo nghĩa cậu hiểu không nhỉ?
Còn nữa, rốt cuộc Đậu Thịnh đã bị vỡ bao nhiêu máy ảnh rồi vậy?
Bầu không khí trong lớp rất yên ắng, chỉ có tiếng bút viết sột soạt trên giấy. Tối qua Tạ Lan mới học gấp từ vựng tiếng Trung về môn Toán và Lý thôi, còn Hóa thì chỉ nắm được từ cơ bản.
Trước mắt cậu là một đề thi bình thường, suốt cả tờ đề toàn là... Hidro, Heli, Liti, Be, Bo, Các-bon, Nitơ, Oxi, Flo, Neon, Natri, Magie, Nhôm, Silic, Phốt-pho, Lưu huỳnh, Clo, Ác-gông, Kali, Canxi.
Vào mắt Tạ Lan toàn *$#&*@?
Cậu lật sột soạt đến trang cuối cùng, tức đến nỗi bật cười.
"Mẹ kiếp." Xa Tử Minh ngồi bàn trước lẩm bẩm: "Mới vào đã điên máu."
Tạ Lan dứt khoát làm Lý trước.
Sau khi làm hết các câu trắc nghiệm và điền vào chỗ trống, cậu không kiềm được mà nghĩ, sao sắp qua một tiếng rồi mà Đậu Thịnh vẫn chưa về?
Có khi nào bị đánh ngẻo luôn rồi không nhỉ?
Suy nghĩ này vừa hiện trong đầu cậu thì cửa trước lớp bỗng kêu cót két, người nào đó chạy tót vào chui về chỗ ngồi trong cái trừng mắt đầy giận dữ của giám thị.
Tạ Lan như có như không trộm liếc Đậu Thịnh, thấy mặt anh không có vết tích ẩu đả rõ ràng nhưng tóc rối hơn hồi sáng. Anh làm bài rất nhanh, không cần cả giấy nháp, mắt nhìn đến đâu, gõ đầu bút hai cái rồi khoanh đáp án và xuống câu tiếp theo ngay, như thể thời gian cho anh làm không còn nhiều nữa.
Cách giờ thu bài đúng một phút, Hồ Tú Kiệt xuất hiện trước cửa.
Có ba người đứng sau cô ấy: tóc dài và đầu đinh mặt mũi sưng vù, cùng với "chó đất" mặt đỏ bừng.
Trên gương mặt thật thà của "chó đất" còn vương nét xấu hổ.
Chuông vừa reo là Hồ Tú Kiệt lạnh lùng gọi: "Đậu Thịnh, ra đây!"
"Dạ tới liền."
Đậu Thịnh nhanh chóng quẹt mấy nét cuối cùng lên bài thi rồi đứng dậy, đập bài thi vào tay Cá Trích ngồi bàn trước, sau đó thoăn thoắt ra ngoài bằng cửa trước.
"Đệt." Xa Tử Minh ngóng theo: "Sao nói không chủ động ra tay mà!"
Vu Phi thở dài: "Điên thật. Đới Hữu, đi xem không?"