抖阴社区

Ch??ng 87: ?àm Phán Nhi?u Bên.

64 5 3
                                        

Chiếc áo thun T-shirt của Tạ Lan bị bơ dính một mảng lớn từ vai đến tận tay áo, dính nhơm nhớp không chịu nổi, cậu đành phải đi thay bộ khác

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Chiếc áo thun T-shirt của Tạ Lan bị bơ dính một mảng lớn từ vai đến tận tay áo, dính nhơm nhớp không chịu nổi, cậu đành phải đi thay bộ khác.

Lúc lên lầu soi gương, Tạ Lan mới phát hiện trên người có vết hôn, vì thế cố ý chọn một chiếc áo cổ cao ôm sát, cố che cho kín.

Tâm trạng Vương Cẩu không ổn định, mấy người còn lại vội ăn xong mớ tôm hùm đất rồi dọn dẹp. Đậu Thịnh lo liệu luôn cả hai phòng khách, dồn cả bốn người ngủ chung hai phòng.

Xa Tử Minh lúc đầu nhất quyết muốn hòa giải bằng cách ngủ chung với Vương Cẩu để tâm sự, nhưng bị từ chối thẳng. Vương Cẩu nhất định đòi ngủ cùng Đái Hữu.

Cãi nhau mãi đến tận nửa đêm, cuối cùng mới yên ổn.

Tạ Lan tranh thủ chui vào nhà tắm, tắm nước nóng xong liền leo lên giường cuộn chăn, lướt Weibo.

Đã có người reup video cậu đăng lên YouTube sang bilibili. Chiếc bánh sinh nhật nhỏ mà Đậu Thịnh tặng cũng nhanh chóng được like đến mấy vạn. Trong phần bình luận là một loạt lời chúc sinh nhật ngọt ngào và truyện ngắn fanfic, chắc là đủ để Đậu Thịnh lướt đến sáng mai.

Tạ Lan định nhắn chúc ngủ ngon với "bạn trai cuối cùng" thì điện thoại rung lên.

Là cuộc gọi thoại từ Đậu Thịnh.

Tạ Lan hơi ngẩn ra, nhìn về phía bức tường ngăn giữa hai phòng ngủ, rồi mới nhấn nghe.

Cậu áp điện thoại lên má, hỏi: "Gần vậy mà cũng gọi?"

"Nhớ cậu." Giọng Đậu Thịnh rất nhẹ trong điện thoại, "Nhắn tin mỏi tay quá, muốn nói chuyện với cậu vài câu."

Tạ Lan bật cười, "Nói gì nào?"

"Không nói gì cũng được..." Đầu dây bên kia yên lặng một lúc, mơ hồ nghe được tiếng chăn đệm sột soạt. Đậu Thịnh nhỏ giọng nói: "Chỉ muốn nghe giọng cậu thôi. À đúng rồi, cậu có muốn ra bờ sông ngắm bình minh không?"

Bình minh bên bờ sông?

Tạ Lan theo phản xạ nhìn ra ngoài cửa sổ, ô kính sơn đen phản chiếu ánh đèn mờ: Cậu đã quá quen thuộc với khung cảnh con sông phía ngoài, lúc học bài mệt mỏi vào đêm khuya cũng từng ngồi ngẩn người ngắm ra đó, lúc tan học đi qua cầu lớn cũng từng nhìn thấy. Chỉ là chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ngắm bình minh.

Cậu còn đang thẫn thờ thì Đậu Thịnh đã gọi tên cậu hai lần trong điện thoại.

"Đi không?" Giọng Đậu Thịnh nghe có vẻ đầy mong chờ, "Không cần dậy quá sớm đâu, khoảng hơn năm giờ xuống lầu là được rồi, lúc đó ánh mặt trời mờ ảo, nhìn đẹp cực. Chủ yếu là ngắm sông thôi, không phải ngắm mặt trời."

【?M/Edit】H?c Th?n Tri?u Fan Ngày Ngày Di?n Trò V?i T?i - Ti?u TiêuN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?