抖阴社区

Ch??ng 62: Tr?m Tàu Tranh L?u.

96 5 4
                                        

Chỉ bằng đúng hai mươi mốt chữ, Hồ Tú Kiệt khiến Tạ Lan trải qua một đêm đúng nghĩa ác mộng

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Chỉ bằng đúng hai mươi mốt chữ, Hồ Tú Kiệt khiến Tạ Lan trải qua một đêm đúng nghĩa ác mộng.

Cậu mơ thấy mình bị Hồ Tú Kiệt cầm thanh đại đao dài bốn mươi mét rượt chém khắp sân trường. Được cái là cậu có thể chạy thoát đúng ba mươi chín mét, rồi y như game, vừa "chết" phát là bị kéo ngược về vạch xuất phát, lặp đi lặp lại cả đêm. Tỉnh dậy vẫn còn run lẩy bẩy.

Sáng hôm sau, Tạ Lan đứng trước văn phòng giáo viên, đối diện với gương mặt lạnh tanh của cô Diêm Vương phiên bản nữ - Hồ Tú Kiệt, nghi ngờ phía sau lưng cô chắc chắn có giấu dao thật.

"Em nhìn cái gì thế hả?" Hồ Tú Kiệt trừng mắt, ánh nhìn bén như dao, "Mắt nhìn ra sau lưng tôi làm gì đấy?"

Tạ Lan ủ rũ thu ánh mắt lại, lí nhí: "Cô ơi... em thấy có lỗi quá."

Hồ Tú Kiệt gằn giọng: "Tôi còn chưa bắt đầu dạy dỗ em đâu đấy!"

Tạ Lan há miệng mà không thốt ra lời: "... Vâng ạ."

Buổi trưa tháng Năm nắng hầm hập, văn phòng thì không bật điều hòa, nóng đến mức ai cũng mồ hôi nhễ nhại.

Ngoài cửa sổ chẳng có tí gió nào, ngược lại còn hắt vào nguyên một luồng khí nóng. Dựa vào khung cửa, Đậu Thịnh lặng lẽ nghe cô mắng, mắt thì mơ màng nhìn ra ngoài, dõi theo cánh hoa ngô đồng bay lả tả như đang xuất thần.

"Em ngồi cho nghiêm chỉnh vào cho tôi!"

Giọng Hồ Tú Kiệt đột ngột vọt lên cả một quãng tám: "Dù em có chăm chỉ đến mấy, lời nói vẫn phải có trọng lượng! Nếu không phải vì tôi có tâm, đã chẳng thèm quản mấy đứa như các em nữa!"

Nghe tới đây, Đậu Thịnh lập tức quay lại nhìn cô, ánh mắt thay đổi ngay trong một giây, thành thục cúi đầu: "Cô mắng đúng ạ, em sẽ không tái phạm."

Anh dừng một chút, hạ giọng: "Nhưng mà... cô đừng ngồi xổm phát sóng live stream em nữa, thật đấy... dễ tạo xung đột thầy trò lắm."

Hồ Tú Kiệt liếc anh một cái như muốn khoét thẳng vô lòng người, rồi lại quay sang nhìn Tạ Lan.

Tạ Lan cứng đơ người, lập tức tự động vào chế độ học sinh ngoan: "Cô mắng đúng ạ, em cũng sẽ không có lần sau đâu."

"Hai đứa tụi em..." Hồ Tú Kiệt nhìn qua nhìn lại giữa hai đứa, muốn nói gì đó rồi lại thôi.

Không hiểu sao, Tạ Lan thấy hơi chột dạ.

Cậu cố gắng giữ dáng vẻ nghiêm túc, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, trong khi bên cạnh, Đậu Thịnh vẫn bình thản lên tiếng: "Bọn em làm sao ạ?"

【?M/Edit】H?c Th?n Tri?u Fan Ngày Ngày Di?n Trò V?i T?i - Ti?u TiêuN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?