Lưu Nhất Tuyền giơ điện thoại ra nói: “Dựa theo phân công trong group, đầu tiên là nhảy nhóm, sau đó là tớ, Vu Phi, Tạ Lan, Hạt Đậu, Thủy Tinh và Đới Hữu sẽ nhảy đôi từng cặp một, cuối cùng mỗi người nhảy solo một lần. Hiểu chưa?"
Đới Hữu giơ tay: “Cho hỏi phần nhảy solo là quay ở ngoài cầu thang đúng không?”
“Toẹt vời ông mặt giời,” Lưu Nhất Tuyền gật đầu, “Tớ chọn hai bối cảnh để quay cá nhân: Tạ Lan, Vu Phi và tớ sẽ nhảy ở sân con, ba người còn lại quay ở cầu thang. Tớ quay trong này, Hạt Đậu phụ trách ngoài đó.”
"Rõ rồi." Vu Phi mỉm cười, "Bắt đầu thôi."
Lưu Nhất Tuyền đứng ở vị trí trung tâm máy quay, dặn dò thêm: “Nhớ nha, góc máy cuối cùng là shot nhóm nên ít dùng, phần lớn sẽ nhờ dựng cắt nối lại sau, nên cứ nhảy tự nhiên, không cần quá hoàn hảo, quay năm lần, miễn là có từng động tác tốt để xài thì ok.”
Nói xong, cô bật nhạc.
Khúc nhạc dạo ngọt ngào vang lên, mọi người đồng loạt nhảy, động tác thì mỗi người một kiểu, giống như đang nhảy thể dục phát thanh phiên bản “hài không giới hạn”. Tạ Lan cũng nhảy, nhưng mặt vẫn lạnh như tiền, y như đang bị ép tập thể dục buổi sáng.
Hai tay chắp trước ngực, giơ lên dưới cằm, rồi mở ra, mắt nghiêng nghiêng theo động tác, đúng lúc đối diện gò má Lưu Nhất Toàn.
Nữ sinh mặc đồng phục JK, váy nâu cà phê nhẹ nhàng lay động, làn da trắng nổi bật dưới nắng, động tác linh hoạt và trong sáng, rực rỡ như độ tuổi mười bảy không gì địch nổi.
Tạ Lan thu ánh mắt lại, chuyển động theo vũ đạo một cách cứng nhắc, tâm trí thì trôi lạc đi đâu mất.
Lưu Nhất Tuyền từng khen Đậu Thịnh là “đặc sắc”, người bình thường chẳng mấy ai để ý, nhưng cô thì lại nhớ rất rõ mấy chi tiết nhỏ. Ví dụ như: cậu không biết kéo violin, nhưng lại chơi được sáo trúc.
Cô còn có một sở thích trùng hợp với Đậu Thịnh, đam mê đồng phục JK.
Tạ Lan xoay người, hai tay vòng qua đầu rồi chắp trước ngực, nhảy theo bài, thậm chí còn làm mấy động tác ngại muốn chết như nhảy lui với chân trụ xoay. Mỗi lần nghĩ đến phía sau có thể có người cũng đang lén ngắm Lưu Nhất Tuyền giống mình, cậu càng thêm khó xử.
Bản nhạc càng lúc càng rộn ràng, mọi người như hòa mình vào không khí, chỉ riêng cậu là... nhẹ nhàng rơi vào trạng thái mông lung.
"Tớ là ai? Tớ đang ở đâu?"
"Tớ về nước làm gì?"
"Rốt cuộc là vì ai mà tớ lại đang nhảy cái bài này?"
Cứu mạng.
Sau lần quay đầu tiên, Tạ Lan mặt đỏ đến tận cổ, lập tức chạy qua một bên uống nước giải nhiệt.
Trong lúc mọi người xúm lại coi lại video, cười ầm cả hành lang, Xa Tử Minh còn phá lên:
“Cả đám cười muốn xỉu! Đới Hữu thì lúng túng đỉnh cao, Cá Trích thì làm bộ đáng yêu như thật. Hạt Đậu — cậu quá điên rồi!”

B?N ?ANG ??C
【?M/Edit】H?c Th?n Tri?u Fan Ngày Ngày Di?n Trò V?i T?i - Ti?u Tiêu
HumorT? Lan, l?n lên ? n??c ngoài, s? h?u ngo?i hình r?t ??p trai nh?ng m? h?i h?n. Sau khi v? n??c, c?u ? nh? nhà b?n th?n c?a m? và theo h?c vào ban 4 khoa t? nhiên Anh Trung. Nh??c ?i?m là ti?ng Trung. V?i trình ?? vi?t bài lu?n v?n n?a n?c ti?ng Trun...
Ch??ng 56: T?y L?m.
B?t ??u t? ??u