Tạ Lan vừa hạ cây vĩ kéo xuống, phòng livestream bỗng nhiên bùng nổ trận bình luận chạy ngang màn hình) dày đặc như đang bị oanh tạc.
> 【Góc phổ cập cho hàng đầu!! SilentWaves: YouTube - người chơi violin nổi tiếng giấu mặt, mất tích vào ngày X tháng X năm 20XX, giờ đã quay về! Đổi nick thành @TạLan_NM trên Bilibili Trung Quốc đại lục, biệt danh Nhị Miêu chuyên trị đại miêu, tên thân mật: Lan Tể, chính chủ đẹp trai siêu cấp! Xin tag @một bạn anti não ngắn nào đó ngưng khóc lóc ăn vạ hộ cái!!!】
Cứ như đã hẹn trước, cả một đám người cùng lúc spam nguyên văn, lặp đi lặp lại không ngừng nghỉ, đến mức màn hình gần như đứng hình vì quá tải.
Trong đó có mấy cái ID Tạ Lan thấy cũng quen quen, đều là người trong phòng stream của cậu với Đậu Thịnh, chuyên treo biển "fan cứng"* lâu năm.
Tạ Lan nhìn một hồi rồi nhẹ giọng nói: "Dây cót cảm xúc rồi đấy, nên nhắc họ ngừng spam thì hơn."
Đậu Thịnh chỉ lắc đầu:
"Người ta cũng có cảm xúc mà. Cậu nghĩ xem, bên kia bỏ tiền mua thủy quân, rồi cả đám hóng drama dắt nhau vào xem trò vui. Nhưng mấy fan thật lòng thích cậu thì mấy hôm nay bị vùi dập quá rồi, cho họ xả một trận đi."
Vừa nói anh vừa tăng âm lượng loa.
Bên kia, một bạn anti rõ ràng đã bắt đầu hoảng, ngồi đơ người trên ghế rất lâu. Cậu ta định khom lưng nhặt đàn lên, nhưng rồi lại rút tay về, mắt dán chặt vào đám đạn mạc như bị thôi miên.
Một lúc lâu sau, hắn mới cố gắng giữ bình tĩnh mà nói: "Đạn mạc thì để chỗ khác mà spam, đây là phòng livestream của tôi."
Không ai để ý hắn. Đám người "phổ cập khoa học" vẫn tiếp tục tràn vào, không một câu chửi bới, chỉ im lặng spam đi spam lại những dòng giống hệt nhau, như thể muốn khắc sâu từng lời vào từng góc của khung chat.
Trái lại, đằng sau những dòng này, đạn mạc mắng chửi thì bị dồn xuống dưới, mờ mờ vẫn thấy lộ ra vài câu:
- Tắt stream đi, 88
- Mặt đau không? Tự cứu đi tôi không giúp đâu
- Phát thanh viên mà tiện thì cũng chẳng ai cứu nổi
- Bây giờ rồi còn bày ra mặt tỉnh như không có gì à?
- Từ nay... tôi cạch không phát đạn mạc nữa
- Người qua đường đây, tổng cộng chỉ bắn có hai phát đạn mạc xin lời giải thích, còn chưa phán tội Tạ Lan, mà giờ tôi còn thấy đau mặt giùm luôn rồi
- Tôi sẽ dùng cả đời để chữa cái cảm giác lúng túng của ngày hôm nay
- Bye nhé, log out và bỏ chạy đây
Tiểu Hắc Củi nhìn những dòng đạn mạc này, sắc mặt càng lúc càng không chịu nổi. Vài giây sau, trong phòng livestream vang lên một tiếng loảng xoảng.
Màn hình đen ngòm.
Livestream tắt ngủm.
Tạ Lan đọc xong đạn mạc, còn chưa kịp tiêu hóa, Đậu Thịnh đã khẽ gật đầu, hờ hững nói: "Đập bàn phím rồi chạy trốn à? Hợp lý thôi. Thằng đó tâm lý mong manh quá."
Tạ Lan liếc anh, giọng mang theo ý trêu: "Cũng đúng, dù sao thì cũng chẳng ai đấu lại được cậu."
Tạ Lan vốn chưa từng thấy ai chơi lớn như thế, kéo cả team xông thẳng vào phòng stream của đối thủ để "tuyên chiến" công khai. Dù cậu từng lăn lộn cả YouTube lẫn Bilibili, thì cũng chưa từng thấy trò gì bá đạo như vậy.
Quả thực... đỉnh cao.
Đậu Thịnh vẻ mặt khiêm tốn giả trân: "Chuẩn."
Cuộc diện tạm thời ổn định, tuy phía sau vẫn còn nhiều việc phải lo, nhưng ít nhất bây giờ cũng có thể thở một chút.
Tạ Lan đứng dậy: "Tớ đi tắm cái."
"Ừ, tớ hâm lại nồi cháo húp tạm. Tối nay chắc phải mở livestream tiếp, lảm nhảm với fan mấy câu. À mà mai không có tiết, đêm nay cậu ngủ sớm đi."
Nghe nhắc đến, Tạ Lan mới sực nhớ ra mai nghỉ học. Thi đánh giá chất lượng toàn thành cho khối trung học cơ sở đang dùng trường Anh Trung làm địa điểm thi. Học sinh lớp 11 cao trung tạm thời nghỉ học một ngày phép xen giữa kỳ nghỉ cuối tuần.
Vừa bước đến cửa, Tạ Lan bất ngờ bị Đậu Thịnh gọi giật lại.
"Tạ Lan."
"Hả?"
Đậu Thịnh đi tới, nhìn cậu chăm chú, ánh mắt thoáng dao động. Một lúc sau mới thấp giọng nói: "Không ngờ cậu lại chọn cách đó... Thật ra, không cần phải làm đến mức đó đâu."
Tạ Lan khẽ "à" một tiếng.
Tối nay, tài khoản S do cậu quản lý đã chính thức đăng một bài thanh minh, nói là nhận được lời cầu cứu từ Tạ Lan bên Bilibili Trung Quốc, sau khi nghe demo và đánh giá, cảm thấy tác phẩm không hề đạo nhái, không hề bắt chước. Bài viết do chính Đậu Thịnh lên ý tưởng, còn giúp viết nháp từng từ từng câu, chắc chắn không để lại lỗ hổng nào.
Tạ Lan có hai phương án trong tay, một là nhờ tài khoản S lên tiếng; hai là tự mình lên sóng trên YouTube. Nhưng cuối cùng, cậu lại chọn phương án thứ hai.
Bởi vì cậu và Đậu Thịnh khác nhau.
Ban đầu chơi YouTube là vì mẹ. Bây giờ lên Bilibili chỉ đơn giản vì bản thân thích, lại thích cùng Đậu Thịnh làm việc chung. Kiếm thêm chút tiền, cũng tốt. Vậy nên thật ra, từ đầu đến cuối, cậu chẳng mấy để tâm tới danh vọng hay fan hâm mộ.
Nhưng Đậu Thịnh thì khác.
Đậu Thịnh bước vào con đường này vì một lý do khác, anh muốn đem niềm vui tới cho nhiều người hơn. Đó là "sơ tâm" ý niệm ban đầu của anh, một thứ rất thuần khiết, rất đẹp, đến mức Tạ Lan cảm thấy mình không xứng nắm giữ.
Cậu không muốn thấy niềm tin ấy bị chôn vùi.
Tạ Lan ngừng lại một chút, rồi chỉ khẽ nói: "Thân phận nên được làm rõ. Sự thật, nếu không đủ mạnh để vượt qua lời đồn, thì không ai nhớ đến nó là thật cả."
Đậu Thịnh sững người.
Một lát sau, cậu bật cười khe khẽ: "Thông suốt rồi hả, Nhị Miêu. Nói vậy nghe cũng ra dáng lắm đấy."
"..."
Tạ Lan hừ lạnh, xoay người bỏ đi: "Trong nghề này, tớ là tiền bối của cậu đấy."
Cậu vừa dứt lời, Đậu Thịnh bất ngờ ôm từ sau lưng, đặt cằm lên vai cậu một cách tự nhiên.
Tạ Lan giật mình, da đầu tê rần: "Làm cái gì đấy?"
Đậu Thịnh ôm lấy cậu, động tác như vô tình, nhưng hai tay lại siết chặt đến mức không thể giãy ra.
"Vậy chẳng phải là anh đang mạo phạm tiền bối à?"
"..."
Tạ Lan cảm thấy má mình nóng ran. Tuy chưa rõ câu kia có ẩn ý gì, nhưng trực giác mách bảo chắc chắn không phải lời hay ho gì.
Cậu chỉ có thể vùng vẫy trong tuyệt vọng: "Buông ra đi! Em muốn đi tắm!"
"Tiền bối đồng ý dỗ dành anh một câu thì anh thả em ra." Đậu Thịnh còn cố ý ghé sát tai cậu, hơi thở phả nhẹ vào cổ.
Tạ Lan tức đỏ mặt: "Được rồi! Mau thả em ra!"
Đậu Thịnh cười lười biếng, cuối cùng cũng chịu buông tay. Tạ Lan giận đến nỗi mặt đỏ bừng, hầm hầm quay về phòng, sập cửa đánh "rầm" để lại Đậu Thịnh bị tiếng cười nghẹn lại bên ngoài.
Mẹ nó, phiền chết đi được.
Lần này cậu tắm lâu hơn bình thường, nước hơi nóng, da cũng đỏ lên. Tắm xong, Tạ Lan ngồi trên giường, đầu óc vẫn trống rỗng.
Ngoài trời đổ mưa rào, rõ ràng lúc nãy còn đêm hè yên tĩnh, giờ thì mưa như trút nước, tiếng ầm ầm như muốn nuốt hết cả thế giới.
Bên ngoài cửa sổ, sông nổi lên làn sương dày, ánh đèn neon đỏ bên kia sông phản chiếu trong màn mưa mờ ảo, nhìn như một thế giới khác.
Tuần này thật sự quá hỗn loạn, thi cử, tin đồn, tỏ tình, làm rõ, rồi tự tay vạch trần thân phận S.
Mọi chuyện xảy ra dồn dập như cơn mưa lớn này.
Cậu và Đậu Thịnh, hai con mèo hoang vô định, cùng ướt sũng chạy qua màn mưa, đuôi dựng đứng, kiêu hãnh, không chịu thua.
Tạ Lan ngồi lặng một hồi, rồi sực nhớ điều gì, với tay lấy điện thoại.
Weibo và Bilibili vẫn sáng đỏ chói những cái chấm thông báo. Nhiều đến nỗi cậu lười xóa, mặc kệ cho nó nằm đấy.
Bất ngờ là WeChat của cậu cũng sáng đèn. Một chấm đỏ - lẻ loi, nhưng đủ khiến lòng hơi chùng xuống.
"Lớp 4 Lấp Lánh Năng Lương" bùng nổ.
Tạ Lan bị @ gần cả trăm cái.
Cherry: Cậu ra mặt giải thích luôn à? Là S thiệt hả?
Đới Hữu: Quá đỉnh, tớ chỉ biết nói: Quá đỉnh!
Đổng Thủy Tinh: Tớ tê rần luôn rồi...
Lưu Nhất Tuyền: Hóa ra cậu là kiểu người như vậy, Tạ Lan.
Vương Cẩu: Lan, rốt cuộc cậu còn bao nhiêu bất ngờ giấu trẫm chưa bung nữa hả?
Cá Trích: ... Thế giới này điên quá, thôi tớ đi ngủ cho lành.
Cherry: Kêu gọi Tạ Lan, khẩn cấp triệu hồi Tạ Lan!!!
Vincent: Tốt nhất là cậu mau xuất hiện đi, không thì đến khai giảng chúng tớ cạo trọc cậu luôn á!
Một dãy tin nhắn cứ trượt mãi không thấy điểm dừng. Tạ Lan chỉ xem qua loa rồi qua loa trả lời lại một cái reaction:
Bệnh Đến Giai Đoạn Cuối: cú mèo ngốc.JPG
Một cái meme nhỏ mà gây nổ nguyên group bên dưới: cú mèo nghiêng đầu dấu chấm hỏi, spam đều đặn suốt 5 phút vẫn chưa hết.
Điện thoại nóng lên như sắp nổ, Tạ Lan phải ném đại lên giường, đi sấy tóc. Vừa liếc một cái, lại thấy thông báo:
Cherry: Khá lắm, cậu lên hot search rồi!!!
Lưu Nhất Tuyền: Hả??? Tớ lao lên weibo liền đây!
Đổng Thủy Tinh: Aaaa tớ xúc động quá! Người bên cạnh mình cũng có thể lên hot search á???
Đới Hữu: Chắc nhiều người đồng loạt lên weibo phát biểu cảm nghĩ, như kiểu định mệnh ấy.
Vu Phi: ... Tỉnh dậy sau một giấc, thấy thế giới này còn loạn hơn. Thôi tớ lại đi ngủ tiếp.
Hot search?
Tạ Lan ngơ ngác mất hai giây mới phản ứng lại là hot search của Weibo, tương đương trend trên Twitter hay Douyin bên quốc tế.
Dựa vào quan sát mấy tháng ở trong nước, hot search weibo chủ yếu là: idol quảng cáo - tin tức xã hội.
Cậu lướt mở weibo ra, kéo xuống dưới mục "hot search more", mãi mới thấy được.
#SilentWaves rớt ngựa
Click vào, toàn là cảm thán, sốc nặng, có cả những người đang hỏi "S là ai?"
Top bình luận là clip highlight từ cuối buổi livestream.
Người post là một fan của Đậu Thịnh, nick QQ là "hạt đậu nhỏ". Cậu này vốn mua đề xuất để fangirl với gần 2k người xem. Không ngờ clip lại bị đẩy vọt lên hot search, comment section biến thành chiến trường phân tích.
Người qua đường 2G: Cho hỏi đây là tình huống gì vậy?
- không hiểu nhưng thấy đã
- Phải phát trực tiếp trên Bilibili không? Hình như đúng rồi.
- Không hiểu, nhưng visual đẹp, follow cái đã.
- Phổ cập kiến thức: Thiếu niên thiên tài kéo violin bị tố đạo nhái, tự mình đứng ra vạch mặt, kết luận: "Tôi chép bản demo chính tôi". Có list tóm tắt ở trang chủ đó!
- Fan S mới từ YouTube về: Tui còn tưởng tui thích một youtuber trốn idol, ai ngờ anh chuyển nhà về Bilibili rồi hả? Chạy download app ngay!
- Cảm ơn lời mời, fan SilentWaves lão làng tự đến góp mặt.
- Phấn khích 2 năm liền nha nha nha nha
Mỗi cái bình luận là cả ngàn like. Có người chẳng biết gì về Bilibili, có người trực tiếp nằm trong phòng livestream hôm đó, cũng có người trước từng xem Tạ Lan ở ngoài đời.
Tạ Lan xem sơ một vòng, rồi tiếp tục lướt tiếp.
Top 2 là post từ @ăn cơm ngủ đánh đậu đậu.
Người này là fan couple trung thành nhất từ trước đến giờ, chuyên làm video CP cậu với Đậu Thịnh. Từ hồi dựng clip couple tầng tầng lớp lớp đến giờ chuyên mục "Yêu đương tuần hoàn", Tạ Lan đã có ấn tượng sâu đậm với nick này.
@ăn cơm ngủ đánh đậu đậu:
"Cục diện xoay chuyển, sự thật là thật. Những ngày qua tớ cùng các bạn đồng fandom yêu quý hạt đậu và Tạ Lan trải qua bao nhiêu áp lực, từ lúc đầu không dám nói gì, tới khi thấy dư luận lên cơn, rồi đến lúc phía chủ lên tiếng làm sáng tỏ, mới dám nhẹ nhõm chút. Nhưng chưa kịp yên ổn thì một đòn Bosnia-Herzegovina lại tát thẳng mặt, tụi tớ bị đè nặng bởi chửi rủa, phản bác không ai nghe, chỉ biết lo lắng trong bất lực. Giờ thì qua hết rồi. Sự thật đã chứng minh: người mà tụi tớ thích đúng là người đáng để yêu. Hoan nghênh mọi người ghé tiểu phá fanpage nhỏ coi hạt đậu vui vẻ mỗi ngày, nghe Lan Tể kéo violin. Mong mỗi người đều có năng lực suy nghĩ độc lập!"
Comment và like đều rất cao.
Tạ Lan đọc tới đây, đổi sang tài khoản chính để thả một cái like cho bạn ấy.
Tiện tay click vào trang cá nhân của "đánh đậu đậu", kéo xuống tiếp...
Hả?
Bài post đầu tiên vẫn là đoạn cảm động đó, nhưng bài thứ hai lại xoay 180 độ. Là post cách đây 40 phút vừa đúng lúc Tạ Lan "rớt ngựa".
@ăn cơm ngủ đánh đậu đậu:
"Tui chán quá đi được rồi á, giờ chỉ mong Lan Tể đừng đọc được tin nhắn riêng tui gửi, van xin luôn đó (tự thấy mình thấp kém ghê...)"
Tạ Lan cau mày, tiếp tục lướt tiếp.
Mấy bài trước đó tầm bốn, năm bài đều là mấy hôm nay người này post lên, không bài nào ngoại lệ: cầu mong Tạ Lan đọc được tin nhắn riêng, còn @ cậu mấy lần. Nhưng tất cả bị chôn vùi trong đống thông báo hỗn loạn, chẳng bài nào đến được mắt cậu.
Tạ Lan không nhịn được có chút... chùng lòng.
Cậu chợt nghĩ: Liệu bạn này có từng gửi tin nhắn chửi mình không...?
Nhưng lại thấy không giống lắm. Cậu càng hiểu fan hơn, càng biết trong một fandom, người thật sự chân tình thì luôn là số ít. Và trong lòng Tạ Lan, "đánh đậu đậu" rõ ràng là nằm trong cái nhóm "số ít" đó.
Cuối cùng, Tạ Lan cũng mở inbox với cô ấy lên, muốn xem rốt cuộc là gì.
Ăn Cơm Ngủ Đánh Đậu Đậu:
Lan Tể ơi, xem video mới của tui nha! Xem xong tâm trạng sẽ tốt hơn đó!
Hả?
Tạ Lan mở trang đầu tiên ra.
Mới mấy ngày không gặp, nữ sĩ Đánh Đậu Đậu đã sản xuất một loạt "đồ ăn tinh thần" CP Tạ Lan - Nhị Miêu mà cậu còn chưa kịp tiêu hoá hết.
Sản lượng đúng kiểu dư thừa. Tạ Lan nhìn dãy video mới đăng lên, đầu óc nhất thời quay cuồng, không biết nên bắt đầu từ đâu.
Một lúc sau, cậu mới tìm ra tin nhắn riêng mà Đánh Đậu Đậu gửi kèm link video vào hôm đó.
-- (TO Tạ Lan Nhị Miêu)
Nhạc nền là một bài kéo violin của Tạ Lan, hình ảnh minh hoạ thì theo phong cách cũ, kèm video kèm chặn bình luận.
Có đoạn là lần đầu tiên cậu lộ mặt livestream, mặt sốt đỏ bừng ngơ ngẩn; có đoạn là hôm kéo bản H*Blood, mặc bộ đồ ngủ mềm oặt. Sau đó là liên tiếp xuất hiện trong các video daily của Đậu Thịnh, có khi chỉ lộ góc áo, có khi là nửa gò má, phần lớn đều bị Đậu Thịnh chơi xấu cắt ra một mặt ngơ ngác. Rồi thì lúc hè về, đứng trên bãi cỏ dẫn các bạn cùng diễn tấu; lúc kéo đàn giữa thung lũng ở Tam Eo Giang; livestream bị gọi là "tiểu thiếu gia ăn vạ đêm khuya"; rồi lại sánh vai cùng nhà soạn nhạc nổi tiếng xuất hiện trên trang nhất của Quốc Mạn...
Còn có một bức ảnh đếm ngược thứ hai, là phản hồi của Tạ Lan với nghi án đạo nhái từ lần đầu tiên bị chất vấn: "Không hề sao chép."
Ngay sau đó là màn hình ngập tràn ảnh chụp tin nhắn nhóm QQ, toàn là những nhóm mà Tạ Lan chưa từng nghe tên. Trong nhóm, mỗi người nói một câu "Tin tưởng Tạ Lan", ảnh chụp từng tin nhắn xếp thành một chuỗi dài dằng dặc, không đếm xuể.
Cửa vang lên tiếng động. Tạ Lan lập tức ấn tạm dừng.
Đậu Thịnh mang sách đi ngang qua, "Anh cũng vừa mới thấy clip này, tính mang cho em xem. Cảm động không?"
"...Ừm. Cũng được." Tạ Lan dừng một chút, cuối cùng cũng chịu thừa nhận: "Cảm động lắm. Kỳ thi thì không sao, nhưng lần này lên tiếng đính chính hơi muộn, có lỗi với bọn họ thật."
Đậu Thịnh nghe thế thì bật cười: "Vậy à?"
"..."
Tạ Lan không hiểu sao lại thấy nụ cười kia... có gì sai sai.
Cậu chậm rãi thu lại biểu cảm, "Có chuyện gì em chưa biết à?"
"Không có gì đâu." Đậu Thịnh xoay người, "Anh đi hâm cháo nè, để phần trong tủ lạnh cho em nhé, muốn ăn thì cho vào lò vi sóng quay lên là được."
Nói rồi huýt sáo quay đi, giai điệu lại đúng bài nhạc nền trong video của Tạ Lan.
Tạ Lan bán tín bán nghi, nhìn theo bóng lưng anh, rồi quay lại tiếp tục xem video.
Video dài tổng cộng 8 phút, nội dung phía trước chiếm hơn 3 phút, còn lại gần hết là ảnh chụp tin nhắn nhóm QQ.
Dù tin nhắn đều là những câu lặp đi lặp lại, Tạ Lan vẫn kiên nhẫn xem đến cuối cùng, thậm chí còn tắt cả đạn mạc đi để dễ tập trung.
Cho đến khi-- xuất hiện "hắc bình".
Cậu thở hắt một hơi, chuẩn bị thoát bình luận, thì một tài khoản lớn bất ngờ nhảy lên đăng ảnh ba phần liền.
Tạ Lan đang định thoát ra, thì vô tình quét mắt thấy khu bình luận:
-- Tớ chỉ hỏi cậu có quê không?
-- Cười xỉu, đánh minh đỉnh thật
-- Lúc đầu là tức giận rồi tủi thân, muốn khóc luôn, bị kéo vào xem cái này xong cười muốn xỉu
-- Nếu tớ là cậu thì xoá video ngay
-- Có cảm giác Tạ Lan sẽ thấy video này đó, dù gì tài khoản lớn cũng lên hot search rồi mà
...Ý gì vậy?
Tạ Lan còn đang nhíu mày, thì cửa sổ nhỏ trên màn hình "hắc bình" bỗng nhảy ra một dòng chữ siêu to:
【ĐI MẸ HẮN SILENTWAVES!!】
Câu đó bắt đầu nháy sáng, đổi màu, vặn vẹo, điên cuồng bật nhảy trên màn hình - như thể một con chó dại bị nhốt trong quán net ban đêm vậy.
Một giọng nữ thêm hiệu ứng biến giọng vang lên bất thình lình: "ĐI MẸ HẮN SILENTWAAAAAAAAAAAVES!!! LẠNH LÙNG ÁC MA PHÂN VĨNH VIỄN! KHÔNG! VI! NÔ!!!"
!!!
Tạ Lan tay run lên một cái, điện thoại văng khỏi tay bay xoáy trên không trung hai vòng, "choảng" một tiếng rơi xuống đất.
Mặt úp xuống dưới.
Tạ Lan đầu óc trống rỗng, cúi xuống nhặt lại điện thoại.
Ngoài cửa lại truyền đến tiếng ai đó nén cười không nổi. Là Đậu Thịnh, vòng lại một vòng, thong thả nói: "Bất ngờ chưa? Không lường trước được đúng không?"
"...Ừm." Tạ Lan mặt vô cảm nhìn điện thoại.
"Anh... còn định dùng cái điện thoại này nữa không?" Cậu hỏi rất bình tĩnh.
Đậu Thịnh đang hí hửng share tiếp cái video đó, vừa ngẩng đầu nhìn thì:
"...Hả? Cái trong tay em không phải là cái anh mới đưa..."
Nụ cười đông cứng trên mặt.
Màn hình nứt toác như kính vạn hoa.
Câu chữ sặc sỡ 【ĐI MẸ HẮN SILENTWAVES!!】 còn lấp lánh hơn đèn disco ở net đêm.
Đậu Thịnh: "..."
11 giờ đêm.
Tạ Lan đã nằm trong chăn.
Cậu hơi buồn ngủ rồi, điện thoại mới thì mai mới được gửi tới, hiện tại chỉ có thể dùng tạm iPad của Đậu Thịnh.
Cách một bức tường, Đậu Thịnh đang livestream trong phòng mình.
Anh vừa tắm xong, mặc đồ ngủ khéo thế nào lại đúng bộ đồ mà hôm nay Tạ Lan mới đổi.
Anh vừa lau tóc bằng khăn mặt, vừa để máy livestream, nghe thấy hiệu ứng donate vui tai thì cười ha hả, sau đó thuần thục mở trang chính của SilentWaves.
Đạn mạc toàn là chào hỏi, fan cũ cảm thán sau cơn bão drama, còn có người bàn chuyện hot search.
-- Hôm nay là ngày đỉnh nhất đời tui luôn
-- Gió yên sóng lặng, dư âm còn mãi
-- Hôm nay xem stream hơi ít
-- Không hẳn, vẫn nhiều hơn mùng một tháng trước đấy chứ, chỉ là trận bị loại hai hôm trước quá nhanh, người xem đi mất nhiều nên số liệu hơi ảo
-- Người xem phong trào đến rồi cũng phong trào đi thôi, chỉ mong đừng quay lại nữa
-- Tui thấy cũng đáng mà, Tạ Lan lật kèo trận này thật quá đỉnh
-- Không phải vẫn có anti bò ra sao?
-- Chỉ có vài người, gào to thôi
Đạn mạc rất rôm rả, nhưng Đậu Thịnh chẳng để ý. Anh cẩn thận lướt trên trang chính của Tạ Lan, cuối cùng chọn một video hồi đầu, mở lên tiếng violin êm ái vang lên.
Là một bản hoà tấu, giai điệu du dương, chữa lành, có vài đoạn hợp âm được Tạ Lan chỉnh sửa.
Thời kỳ đầu còn khá non tay, bây giờ nghe lại thì không mượt lắm, thậm chí hơi chói tai.
Nhưng Đậu Thịnh lại rất vui, ngồi trong bóng tối, ánh sáng màn hình chiếu lên đôi mắt đen lấp lánh của cậu, còn khe khẽ ngân nga theo nhạc.
Tạ Lan nhìn ô nhỏ góc phải trong màn hình có người kia, đôi mắt lấp lánh khiến cậu không nỡ rời đi.
Một lúc sau, Đậu Thịnh nói: "Nghe êm tai không?"
-- êm tai
-- êm tai
-- Thật lòng mà nói thì không bằng Tạ Lan hiện tại, nhưng nghe rất thích
-- Khó tưởng tượng hồi thu bài này cậu ấy bao nhiêu tuổi nhỉ? Có mười bốn không?
-- Chắc mười ba, mười bốn, mới lên sơ trung
-- Thiên tài, đúng là không thể không thừa nhận, người với người đúng là khác nhau
-- Cười chết, khác nhau như người với chó ấy
-- Cười chết, thế thì đúng là chênh lệch quá lớn
-- Hạt Đậu, cậu biết từ sớm Tạ Lan là S rồi hả?
-- Áo khoác kín quá, muốn khóc luôn
-- Không nói sớm một tiếng, mẹ tớ suýt ngất vì lo mấy hôm nay
Đậu Thịnh hờ hững "ừm" một tiếng: "Không bàn chuyện Tạ Lan nữa, nói cái khác."
Anh vừa nói vừa tiện tay mở một tab khác là trang của một tiểu anti nổi tiếng.
-- Vãi chưởng, lên thẳng như vậy á =))))
-- Livestream đánh xác sống sao?
-- Hôm nay hạt đậu quá A, bạn gái fan run chân
-- Nhìn hắn làm gì nữa, thấy trang của hắn là muốn nôn luôn
Đậu Thịnh ngáp một cái: "Xem coi hắn chết chưa."
Hắn nói rồi, mở trang của Tiểu Hắc Củi ra, tay đặt lên chuột, từ từ kéo xuống lướt bài, nhìn qua nhìn lại hồi lâu, rồi cười khẩy một tiếng: "Quả nhiên mất hai cái video."
- Ý gì đấy?
- Tui không quan tâm cậu ta đâu, nhưng mất video nào cơ?
- Trước đây hắn từng mắng bọn cậu à?
Tạ Lan cũng đang nhìn kỹ trang chính của Tiểu Hắc Củi qua màn hình, cố đoán xem thiếu mất hai video nào. Nhưng rất nhanh cậu bỏ cuộc, vì thật ra cậu chẳng quan tâm, nên cũng chẳng nhớ nổi.
"Chuẩn ra là mất hai video quảng cáo gần đây." Đậu Thịnh khẽ hừ: "Một cái là hợp tác với một app nhạc, cái còn lại là ống nghe bên Bilibili. Biết ngay mà, hot search vừa lên, chuyện này không phải mấy màn nháo nháo nhảm nhí nữa đâu. Bên nhãn hàng chắc chắn sẽ yêu cầu hắn gỡ video."
- Hả hê lắm nhỉ.
- Không hiểu, có bị phạt hợp đồng không?
Đậu Thịnh gật đầu: "Tức là hủy hợp tác đấy. Trong hợp đồng kiểu gì cũng có ghi mấy trường hợp như thế này, bắt hắn phải bồi thường tiền."
- Tự làm tự chịu.
- Đụng tới fan cha thì xác định.
- Tớ chỉ thương Lan Tể thôi, cậu ấy ổn chứ?
Đậu Thịnh lại gật đầu: "Vẫn ổn, đang nằm trong phòng ngủ đây, có khi còn đang lén nhìn màn hình tớ ấy chứ."
Vừa nói đến chuyện lén lút nhìn màn hình, mắt anh dịu xuống hẳn, khóe môi khẽ cong lên. Đúng lúc một video vừa phát xong, anh lập tức cắt sang clip tiếp theo.
- Aaaaa Lan Tể đang lén nhìn màn hình đúng không, chào buổi tối nha ~
- Xoa xoa tóc mềm của Lan Tể từ xa ~
- Nhị Miêu mãi đỉnh!
- Tạ Lan đúng là... S gì gì đó, nằm mơ cũng không dám tưởng tượng, cháy quá!
- Trăng trên trời và Tể trong nhà, đẹp đến nghẹt thở.
- Lan Tể! Cậu ngã ngựa khoảnh khắc highlight rồi! Lên bảng hot rồi đó! Tìm từ khóa "Ta đạo chính mình" đi!
- Mong là tâm trạng Lan Tể đỡ hơn rồi.
- Tớ từ đầu đến cuối chưa từng mắng cậu ấy đâu, thề đấy!
- Xin lỗi Lan Tể, tớ thật sự đã bênh cậu cả tuần rồi, mà nói không lại tụi nó...
- Phía trước đừng tự trách quá, tụi nó thuê thủy quân chuyên nghiệp rồi, làm sao mà thắng nổi mấy cái bot...
- Đừng tin hết mấy lời trên mạng, hãy tin người cậu yêu thích.
Đậu Thịnh không nói gì, chỉ chăm chú gõ chữ lách cách.
Một lúc sau, bảng thông báo bật lên:
【Thông báo】
1. Vĩnh viễn mở lòng với những ai yêu thích tụi tớ và video của tụi tớ. Thích thì xem, video rất dễ thương.
2. Còn những ai là người qua đường thích cà khịa, bịa chuyện, bôi nhọ Tạ Lan - auto tiễn ra ngoài, không hoan nghênh.
3. Nếu bạn thật sự là "fan đau lòng", inbox, tớ hoàn trả toàn bộ phần thưởng, phí chiến hạm, từ đây say goodbye.
4. @Tiểu Hắc Củi - vui lòng tự rút khỏi Bilibili. Nếu không gỡ mấy phát ngôn vu khống công khai trong vòng 3 ngày, tớ sẽ kiện.
5. Không thích tụi tớ, thì đừng dòm ngó.
---
- Ôi giời ơi, đúng là vừa hừng vừa đỉnh!!
- Hạt Đậu hôm nay bật chế độ Siêu A đúng không?
- Nhị Miêu đúng là đại miêu, không đùa được.
- Tớ nghiện kiểu gào thét thẳng mặt này mất rồi!
- Có người nhớ lại câu "Tớ vẫn luôn thích cậu" không?
- Này này này, rốt cuộc cậu biết Tạ Lan từ bao giờ thế!!
Đậu Thịnh thở ra một hơi.
Anh copy thông báo y nguyên, gửi vào cả dòng trạng thái, weibo, rồi đẩy vào phần thông báo chính thức của phòng livestream, thậm chí còn gửi riêng cho bên quản lý nền tảng.
@Nhân Gian Tuyệt Soái Đậu: Quản trị viên đâu, ra đây xử lý, hiểu chưa?
- □□ đúng là bá đạo thật
- Nhưng mà không sai nha, Tiểu Hắc Củi đúng là vi phạm quy định nền tảng.
- Lão tử thích cậu kiểu này đó!
- Tớ là người qua đường thật luôn, không fan không anti, không lên tiếng gì, mà giờ đổ hố luôn rồi.
- +1 phía trên
- +1 nữa
- Tớ cũng muốn nói hộ người qua đường một câu, không phải người qua đường nào cũng cà khịa đâu, tớ chưa từng anti ai.
- Ừ, mọi người giữ lý trí nha...
Đậu Thịnh vẫn im lặng, đóng khung tin nhắn riêng lại, chuột kéo về phần giá trị người xem.
Lượt view bây giờ rất cao, gần như ngang với buổi livestream trước.
Lúc này anh mới chậm rãi nói: "Tối nay ai vào xem livestream của tớ, mong mọi người nhớ kỹ mấy câu nói này. Không nhớ thì ghi lại vào sổ tay, không thì đừng làm fan tớ nữa, tớ không cần."
- Huhuhu Hạt Đậu hung dữ quá!
- Tớ có chút oan uổng đó, tớ vẫn luôn đứng về phía cậu mà!
- Được rồi, tụi tớ sẽ nghiêm túc lắng nghe!
- Mẹ nó, hung dữ thì nói luôn!
"Thứ nhất, như thông báo có nói, mấy hôm nay ai từng mắng Tạ Lan, tự giác unfollow đi. Tớ không thể đi tìm từng người, mong mấy người còn chút tự trọng, đừng vừa mắng người ta xong lại quay về xem video người ta làm."
- Lạnh lùng mà thẳng thắn, đỉnh cao!
- Nghe chưa, cút lẹ!
- Cút đi cho anh!
- Nhân Gian Tuyệt Soái Đậu chính là phát ngôn viên chính trực, nóng tính cỡ nào cũng đáng!
Đậu Thịnh liếc nhìn đạn mạc, khẽ "ừ" một tiếng:
"Họ nói đúng đấy."
Tạ Lan đang xem livestream mà không nhịn được lo lắng, định lên tiếng can ngăn, thì thấy Đậu Thịnh đột nhiên khởi động chế độ học lại như robot.
Anh đối diện ống kính, lạnh tanh lặp lại: "Cút đi, cút đi, cút đi, cút đi..."
Tạ Lan không nhịn được cười phì, vô thức liếc nhìn lượt người xem.
Không ngờ, đúng là có hiệu quả.
Mỗi giây trôi qua là một làn sóng out, lúc đầu mấy nghìn mấy nghìn bay màu, tầm bảy tám giây sau thì chậm lại, rồi dần dần ổn định.
Tấn công tinh thần - "Tẩy fan đại pháp".
"Tất cả cút hết." Cuối cùng Đậu Thịnh cũng nở một nụ cười thỏa mãn hiếm hoi trong đêm nay, nói tiếp:
"Những người còn lại, tạm chấp nhận là người nhà. Chuyện tối nay mọi người cũng phát tiết đủ rồi, sau này chuyện của bọn tớ, để bọn tớ tự xử lý. Đừng đi công kích người khác nữa."
- Ừm...
- Nhưng vẫn thấy tức...
- Không đi công kích, không giống như loại người kia.
- Trong lòng tớ cậu ta đã bị chôn vùi vĩnh viễn rồi.
- Hạt Đậu làm vậy coi như đã phần nào bù lại nỗi ấm ức tụi tớ, chuyện rút hợp tác cũng coi như xong.
- Nhưng cậu ta vẫn phải xin lỗi công khai.
- Đúng, phải xin lỗi công khai!
Đậu Thịnh lướt qua đạn mạc, tiếp tục: "Tớ làm video chỉ vì muốn mang niềm vui cho mọi người. Tên fan chỉ là cái danh thôi, xem video thấy vui thì xem, không vui thì out, đừng tự gán cho mình cái mác gì đó."
Rồi anh khẽ cười: "Tớ nói hết rồi."
- Hạt Đậu mãi đỉnh!
- Lời vàng ngọc, ghi chép lại rồi!
- Fan thật sự đều hiểu mà...
- Cậu đừng để trong lòng, thật ra bọn tớ biết cậu sẽ để ý...
- Mấy người nói là fan cũ chưa chắc là fan thật, đếm đi đếm lại cũng chẳng bao nhiêu người, cứ sủa hoài thôi.
"Tớ không thèm để ý, giờ tớ vui lắm." Đậu Thịnh cười khẽ, rồi quay lại trang dầu quản, con chuột lướt mấy vòng trên video của Tạ Lan. "Biết không, bây giờ niềm vui lớn nhất của tớ là gì?"
Tạ Lan đang xúc động, chợt nghe thấy người kia bất ngờ hét lên: "Tớ cuối cùng cũng có thể công khai xem video Tạ Lan trên Youtube ngay tại nhà rồi!!"
Tạ Lan: "???"
Đạn mạc: "???"
- Cái gì thế này, trời ơi tớ cười chết mất
- Các cậu biết hắn là ai, hắn không biết các cậu biết hắn là ai???
- Phía trên, đêm khuya đừng nói linh tinh nữa...
- Woa tào! Gì đây? Gì đây?
- Mọi người! Tớ lại bắt đầu kích động rồi!
- Trái tim hôm nay vẫn chưa được lăn lộn đủ phải không?!!
Đậu Thịnh thở dài một hơi, ngả người tựa vào ghế.
Anh nhìn trang chính của Tạ Lan trên màn hình.
Tạ Lan cũng nhìn cửa sổ nhỏ có anh.
Một người đầy thỏa mãn.
Một người dần dần hoang mang.
Đôi mắt Đậu Thịnh chợt sáng lên: "Đúng rồi, mất ngủ không? Có muốn nghe chuyện tớ điên cuồng theo đuổi idol Tạ Lan hồi sơ trung không?"
Đạn mạc: ! ! !
Tạ Lan: "!"
Trong bóng tối, Tạ Lan lặng lẽ ngồi xuống, ôm lấy con mèo, rồi như robot mà đặt mèo lên đùi.
Ngô Đồng nhích người trong chăn, đưa tay ra móc móc vuốt.
Tạ Lan vội cắt về nick nhỏ, lướt lại vào phòng livestream, tặng luôn một món quà.
- Nói lẹ!!
Nếu là chuyện này thì, ngủ cái gì nữa!
Tác giả có lời muốn nói:
Đêm khuya, Đậu Đản vừa lật tủ lạnh vừa hát.
Tâm trạng tốt vậy luôn à? Gõ bàn phím lườm hắn: "Cãi nhau thắng Tiểu Trứng Gà nhà bên rồi?"
"Gần rồi." - Đậu Đản đáp, "Tớ và Lại Đản cuối cùng cũng dũng cảm ôm nhau rồi!"
Gõ bàn phím thở dài: "Lấy đồ xong thì biến nhanh, đừng tâm sự với tớ mấy chuyện yêu đương này."
Nàng nói rồi đeo máy trợ thính, nằm xuống nhắm mắt định ngủ.
Một lát sau, Đậu Đản chợt nhào lên gối nàng, gỡ phăng cái máy trợ thính.
Gõ bàn phím: "???"
Đậu Đản cười ngọt ngào: "Tớ muốn kể cho cậu nghe chuyện tớ yêu Lại Đản như thế nào."
Gõ bàn phím: "... Biến đi."