"Thạch Mạn, ở trên có một nhiệm vụ dành cho cháu."
Trần Lãng vài năm nữa là sẽ bước sang tuổi sáu mươi, đã làm việc trong Đội điều tra đặc biệt suốt nửa đời người, sức khỏe dẻo dai và rất tràn đầy sức sống. Ông cầm một chiếc cốc giữ nhiệt thông dụng của mấy lão niên, mỗi ngày uống ba chén cẩu kỷ tử, ra bên ngoài mà nói cũng có người tin ông mới bốn mươi tuổi.
Khi đội trưởng Trần nói chuyện, ông luôn thể hiện phong thái của một người lãnh đạo. Như lời Thạch Mạn nói: "Nói năng rất có phong cách, cực kỳ phù hợp để đưa ra ngoài dỗ dành quỷ." Có lẽ vì công việc văn phòng nhiều, nên khi nói chuyện, ông luôn thích để người khác tóm tắt ý chính, nổi tiếng là "bậc thầy thôi miên" trong Đội điều tra đặc biệt.
Còn không phải sao, ông ta mới vừa mở miệng được ba phút, Thạch Mạn đã thấy việc ngủ gục trong xe coi như uổng phí. Điện thoại của nàng ném trên bàn gỗ hồng, cả người nằm sụp xuống ghế da, rất buồn ngủ, thể hiện rõ ràng tính "lộn xộn và thiếu kỷ luật".
Trần Lãng ngồi đối diện nàng, ho khan một hồi, ngược lại lại khiến nàng bị thôi miên. Ông không chịu nổi hình dáng như sắp lìa đời của nàng, gõ gõ bàn: "Tiểu Mạn, Thạch Mạn!"
"Chưa chết đâu." Thạch Mạn trả lời bằng giọng trầm, vô tư ngáp một cái, "Mới sáng sớm chú đã gọi điện đánh thức cháu, chỉ để bây giờ cháu phải ngủ bù thôi sao? Đội trưởng à, thật là sáng tạo."
Là đội trưởng của Đội điều tra đặc biệt, Trần Lãng luôn có thể nói cười vui vẻ trên bàn rượu với các lãnh đạo khác, nhưng khi đối diện với ai kia, là quân bài chủ lực trong đội, ông không thể không tỏ ra như một người mẹ hay cằn nhằn, nói bằng giọng điệu tuổi hai mươi giả tạo: "Nói mà không biết ngượng, chú gọi điện lúc 8 giờ sáng, bây giờ đã là 3 giờ chiều, cháu đến bằng xe con nít à? Lề mề."
"Nếu Trịnh Khang biết chú nói về vợ nó như vậy, chắc ngày mai nó sẽ kháng nghị rồi từ chức. Nói thật, ngày nghỉ của cháu còn chưa vượt quá buổi trưa." Thạch Mạn chống cằm lên, "Thôi được, đừng nói chuyện vớ vẩn nữa, nói đi, chú lại muốn cử cháu đi phiêu lưu đại dương nào?"
"Đội chúng ta ngay cả một nhân viên vệ sinh quét dọn cũng không thuê nổi, làm gì có kinh phí để cháu đi du lịch một mình." Trần Lãng đẩy một túi giấy nâu qua, miệng túi có in hình Tứ thánh thú màu đỏ thẫm và ám văn "Mật" được viết bằng chữ cổ, "Xem đi."
Thạch Mạn nhíu mày, đầu ngón tay nhẹ nhàng mở vòng dây, Tứ thánh thú từ từ mở mắt, như sống dậy trên giấy, lạnh lùng nghiêm nghị nhìn người trước mặt, xác nhận không sai, rồi cùng nhau từ từ nhắm mắt lại.
Trang đầu của tài liệu in một gương mặt trẻ tuổi cùng với thông tin chi tiết, cô lướt qua trong nháy mắt, dừng lại ở mục "trường học": "Trường trung học Thất Trung... Hai nam sinh gặp nạn rơi xuống nước cũng là học sinh của Thất Trung, ngôi trường này thật náo nhiệt."
"Đúng, lúc đó có ba học sinh của Thất Trung ở Kim Ngân Đài, một đứa không may rơi xuống nước được cứu, một đứa bị ảnh yêu bắt cóc giấu trong Kim Ngân Đài, đây là đứa còn lại." Trần Lãng nghiêm túc hơn nhiều, thấp giọng, "Thạch Mạn, ở trên có một nhiệm vụ dành cho cháu."

B?N ?ANG ??C
[BHTT - EDIT] Sau khi gi? làm h?c sinh, ch? nhi?m l?p là ng??i yêu c? c?a t?i
SpiritualTên tác ph?m: Sau khi gi? làm h?c sinh cao b?n, ch? nhi?m l?p là ng??i yêu c? c?a t?i. QT: Gi? cao b?n sau, ch? nhi?m l?p là ta ti?n nhi?m. Tên g?c: 假高四后班任是我前任 Tác gi?: B?i ?? ?i?u/摆渡鸟 ?? dài: 155 ch??ng Tình tr?ng tác ph?m (raw): ?? hoàn thành Tình...