抖阴社区

Ch??ng 67: L??t qua nhau

16 5 3
                                        

"Con vốn dĩ muốn có được cô ấy."





"Chỉ là sự chồng chất của chú lệnh, chờ qua một thời gian sẽ ổn thôi ạ." Khổng Tri Vãn trấn định đạm nhiên, không mấy chân thành, "Dù sao cũng là trưởng bối, con biết chừng mực."

Có tổng cộng hai loại Độc chú liên quan đến Khổng Tri Vãn, một là Độc chú do cô tự mình chạm vào nhẫn rắn mà trúng phải, hai là món quà gặp mặt thân thiết mà cô vừa tặng cho ông cậu Bảy, nếu chỉ nói "độc chú của con", người ta sẽ vô thức nghĩ rằng đó là Độc mà bản thân cô trúng phải, lời nói của Hướng Thiện Phương mang tính dẫn dắt.

Hướng Thiện Phương cũng không truy cứu sâu, bà chậm rãi xoa trán: "Tuổi già rồi, không có sức lực như các con, mới đi đường có chút đã thấy mệt rồi."

Khổng Tri Vãn nhận được tín hiệu bà muốn nghỉ ngơi, xin phép cáo từ: "Lão phu nhân nghỉ ngơi thật tốt, vãn bối hôm khác lại đến thăm ngài."

"Chờ một chút." Hướng Thiện Phương lại không lập tức để cô đi, bà nhẹ nhàng vẫy tay, đợi Khổng Tri Vãn đứng thẳng tắp trước mặt bà, bà có chút cảm khái, quan sát cô từ trên xuống dưới một phen, rồi nắm lấy tay Khổng Tri Vãn, vuốt chiếc vòng tay ngọc lam trên cổ tay của bà xuống cổ tay Khổng Tri Vãn: "Đã trưởng thành rồi... Đã trở về rồi, thì hãy yên lòng ở lại, nhà họ Hướng vĩnh viễn là nhà của con."

Ngọc lam có màu xanh lam, không giống như ngọc bích, hiếm khi được làm thành cả một chiếc vòng tay, phần lớn chỉ được dùng như để tạo điểm nhấn với kích cỡ như trứng chim bồ câu, được khảm vào những trang sức như bạc, hoặc được xâu thành chuỗi tay.

Chiếc vòng tay ngọc lam tròn trịa đeo trên cổ tay, giống như một món đồ đồng dị sắc được đào lên từ một ngôi mộ cổ, những hoa văn được chạm khắc mang đến cảm giác lịch sử tang thương, so với trang sức, nó càng giống như một món đồ cổ hơn.

Hoa văn có hình xoáy nước, xoay tròn trong bốn phương, nhiều vòng quanh co, kéo dài vô tận, bản thân nó liền mang ý nghĩa "vĩnh cửu", phù hợp với câu nói "vô thường lại vô thường, tức là vĩnh sinh" của lão phu nhân.

Cũng đặc biệt giống với giáo lý Dục Hỏa Phượng của Hướng Thiện Hào, có nên nói không hổ là người một nhà không? Hay nên nói đây vốn là nhân quả có cùng nguồn gốc?

Hướng Thiện Phương chỉ đưa chiếc vòng tay cho cô, vỗ nhẹ vào tay cô mà không nói thêm gì, trước khi cho phép cô rời đi, bà đột nhiên nhớ ra điều gì đó, trên mặt mang theo vẻ trêu chọc của trưởng bối đối với vãn bối: "Vài ngày nữa là sinh nhật của ta, haiz, già bảy tám mươi tuổi rồi còn tổ chức sinh nhật làm gì, nhưng nhà cửa náo nhiệt một chút cũng tốt, con cũng có thể dẫn bạn của con đến — — chẳng phải con có mối quan hệ tốt với Đội trưởng Thạch, con gái của Thạch Vịnh Chí sao? Có bạn nữ đi cùng con, con sẽ không buồn chán, ta cũng lâu rồi không gặp con bé đó, rất nhớ nó."

Nếu Khổng Tri Vãn nhớ không nhầm, Hướng Thiện Phương và Thạch Vịnh Chí đã từng gặp nhau vài lần, nhà họ Hướng và số 8 từng có mối quan hệ không tệ, hai người coi như quen biết, nhưng Thạch Mạn chỉ mới đến nhà họ Hướng một lần, Hướng Thiện Phương lại tỏ ra rất quen thuộc.

[BHTT - EDIT] Sau khi gi? làm h?c sinh, ch? nhi?m l?p là ng??i yêu c? c?a t?iN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?