抖阴社区

Ch??ng 43: B?o tàng k? ni?m

18 2 0
                                        

"Nếu không thể đến nơi an toàn, thì hãy đến bên cạnh tớ."




Bên trong bảo tàng kỷ niệm rất âm u, trần nhà không có đèn, chỉ có những bóng đèn nhỏ vàng vọt áp trên tường, cứ cách một khoảng lại chiếu sáng một vùng nhỏ phía trước, ánh sáng chảy qua những món đồ trang trí bằng đồng cổ, như thời đại vàng son khép lại một cách long trọng sau màn hoàng hôn, lắng đọng thành dòng thời gian lấp lánh.

Đầu tiên là triển lãm ảnh, Thạch Mạn nhìn thấy bức ảnh của Hiệu trưởng đời đầu và những thầy cô, học sinh xuất sắc qua các thế hệ ở Thất Trung. Những bức ảnh cũ vàng ố tràn đầy tình cảm, nhưng dưới độ phân giải mờ nhạt, không thể nhìn rõ gương mặt của ai, như một khoảng trống, rơi vào một trạng thái kỳ quái khác.

Trước đây đã từng có một trào lưu chụp ảnh tâm linh kinh dị, bóng ma ảo diệu, những bức ảnh phơi sáng vô lý, background phía sau ẩn giấu mặt người, vô số chuyện ma ra đời từ đó, đó là một thời đại khó phân biệt tính thật giả của những bức ảnh quái dị.

Lão Trần đã từng trải qua, ông nói rằng thời đó, trong giới rất ghét những kẻ dùng ảnh chỉnh sửa để lừa gạt, tạo ra dư luận, nhiều người chỉ là những kẻ rảnh rỗi thích lừa đảo, nhưng lại khiến bọn họ bị buộc phải đi tuần tra mỗi ngày.

Những bức ảnh trước mắt nàng bây giờ lại có mùi vị của thời kỳ tâm linh kinh dị đó, Thạch Mạn men theo ánh sáng của đèn tường như ngọn nến, đi dọc theo dòng thời gian của Thất Trung, phát hiện rằng cảm giác của nàng hoàn toàn không sai.

So với bảo tàng kỷ niệm thành lập trường, nơi này càng giống như một bảo tàng lịch sử phát triển của những sự kiện linh dị trong nước hơn.

Những bức ảnh quỷ dị, những món nhạc cụ có hình thù kỳ dị dùng để gọi hồn, những trận đồ bát quái tàn tạ, cùng với một số đồ vật kỳ lạ không biết dùng để làm gì, còn cố tình ghi những tiêu đề mập mờ để che giấu.

Chẳng hạn như trong một tủ kính trưng bày cây kim và sợi chỉ vàng, bảng nhỏ chú thích ghi là "Buổi thực hành may vá đầu tiên", nhưng Thạch Mạn lại cảm thấy nó giống như kim chỉ dùng trong Minh Hôn, để khâu miệng cô dâu, ngăn cô dâu đến địa phủ sẽ cáo trạng với Diêm Vương.

Không biết là những dụng cụ tra tấn này giữ lại máu hận thù của ai mà lại bị trưng bày công khai trong tủ kính lộng lẫy để người đời thưởng thức, như thể vắt kiệt giá trị cuối cùng của một người đã mất đi linh hồn, nàng ghét bỏ nhíu mày.

Nàng còn thấy một bức ảnh, người đàn ông mặc trường bào họa tiết rắn và Hiệu trưởng đời đầu đứng cùng nhau, nàng chạm nhẹ vào người đàn ông có vẻ tiên phong đạo cốt đó qua lớp kính, đây không phải là anh cả của nhà họ Hướng, Hướng Thiện Hào, người đã thất bại trong cuộc tranh quyền đoạt vị rồi sầu não mà chết sao?

Quả thực đã có cấu kết với nhau từ sớm.

Nàng đã đi một vòng quanh bảo tàng, thấy không ít thứ kỳ quái và hiếm lạ, có lẽ sự hợp tác giữa nhà họ Hướng và Thất Trung vốn đã tồn tại ngay từ đầu, bây giờ nàng thậm chí còn nghi ngờ rằng việc thành lập Thất Trung có phải là để làm két sắt cất giữ bí mật của nhà họ Hướng hay không.

[BHTT - EDIT] Sau khi gi? làm h?c sinh, ch? nhi?m l?p là ng??i yêu c? c?a t?iN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?