"Tôi sẽ chiếm hữu em. Không cho phép ai nhìn em."
Từng chi tiết đều nói lên gu thẩm mỹ, phòng khách riêng của Phương Tĩnh không có gì quá đắt đỏ, không có món đồ nào phù hợp với thân phận quý giá của bà. Những hạt giống tạp nham có thể mua ở chợ hoa, bà đã tùy tiện gieo vào đất, chăm sóc cẩn thận trên bậu cửa sổ, tạo thành một mảnh xuân sắc tràn đầy sức sống, ngay cả Khổng Tri Vãn cũng phải khen ngợi.Việc kiểm tra diễn ra rất nhanh, Khổng Tri Vãn rất hợp tác, hai người thậm chí không mất đến năm phút.
"Hoa cô chăm khéo quá ạ."
"Thật sao?" Phương Tĩnh cười, "Con bé tiểu Mạn kia lúc nào cũng nói ta như thể ta đã chuyển cả vườn thực vật vào nhà, làm nó thấy nhức mắt, không muốn ghé đến."
"Gu thẩm mỹ của cô ấy, cô nghe cho biết thôi là được." Khổng Tri Vãn khẳng định, "Đó chỉ là cái cớ để cô ấy tránh kiểm tra sức khỏe thôi."
Cô định đứng dậy, nhưng Phương Tĩnh nhẹ nhàng ấn cô trở lại ghế, nháy mắt với cô: "Nếu cháu ra ngoài bây giờ, con bé sẽ nghi ngờ ta đang phớt lờ nó."
Khổng Tri Vãn bất lực ngồi lại: "Cháu vốn không có vấn đề gì, là cô ấy chuyện bé xé ra to."
Phương Tĩnh có ý nghĩa sâu xa nói: "Người có thể khiến con bé làm to chuyện cũng không nhiều đâu."
Bà cầm một bình tưới hoa bằng nhựa thông thường, tưới nước cho đám hoa cỏ, hai người không còn trò chuyện, mà lại có cảm giác thật hòa hợp, cho đến khoảng mười phút sau, cuối cùng Phương Tĩnh mới thả người.
"Dạo này cháu cũng muốn trồng hoa," Khổng Tri Vãn nói, "không phải vì sở thích cá nhân, chỉ vì người lớn trong nhà thích những thứ này, cháu đã nhiều năm không về, khi trở về thăm, cũng nên chiều lòng họ một chút, không biết tiền bối có muốn chỉ cho cháu nhập môn không? Cháu tự nhận mình cũng dễ dạy bảo."
"Hoa cỏ cũng như con người, tuy chúng được nuôi dưỡng bởi đất, nước và khí hậu, nhưng chúng có thể sinh trưởng hay không, vẫn phải xem cháu có tâm huyết để làm cho chúng sinh trưởng hay không." Phương Tĩnh nghe ra được ý đồ của Khổng Tri Vãn, cô đang muốn có thông tin liên lạc của bà, với chút tinh nghịch, bà trêu đùa: "Khi ta còn trẻ, luôn có những đồng nghiệp nam tìm đủ mọi cách để giữ liên lạc với ta, ta liền cho mỗi người một lần đều chỉ bàn chuyện công việc, không muốn nói chuyện riêng, bây giờ ta đã già, không còn thu hút được những chàng trai trẻ nữa, ngược lại là các cô gái trẻ lại sẵn lòng trò chuyện với ta."
"Vẻ đẹp đích thực sẽ không phai mờ theo năm tháng, sức hấp dẫn của cô không chỉ ở ngoại hình, mà còn ở nhân cách. Ánh mắt chỉ giao lưu với những người giống như kim cương, tự nhiên sẽ không tìm hiểu từng đường vân của hổ phách, đó là sự thiếu sót của họ." Khổng Tri Vãn khen ngợi một cách đứng đắn nghiêm túc, làm cho độ tin cậy được tăng lên, nhưng cô chuyển lời nói lại có chút ngập ngừng, "Cháu không có ý xúc phạm, tiền bối, cháu chỉ muốn nói... cháu đã có người mình thích rồi."
Phương Tĩnh không tưới hoa nữa, dường như đang chờ đợi câu nói này của cô: "Ta có may mắn được biết cô ấy là ai không?"

B?N ?ANG ??C
[BHTT - EDIT] Sau khi gi? làm h?c sinh, ch? nhi?m l?p là ng??i yêu c? c?a t?i
SpiritualTên tác ph?m: Sau khi gi? làm h?c sinh cao b?n, ch? nhi?m l?p là ng??i yêu c? c?a t?i. QT: Gi? cao b?n sau, ch? nhi?m l?p là ta ti?n nhi?m. Tên g?c: 假高四后班任是我前任 Tác gi?: B?i ?? ?i?u/摆渡鸟 ?? dài: 155 ch??ng Tình tr?ng tác ph?m (raw): ?? hoàn thành Tình...