Sau giờ ra chơi đó, cậu không gặp Jinyoung nữa. Đáng lẽ là có gặp nhưng vì bữa đó cậu biết anh sẽ đi dạy nên đã cúp học. Nghĩ cũng nhục nhã thiệt. Thân là một học trưởng của trường, học môn nào cũng suất sắc đứng đầu lớp tới top trường vậy mà hôm đó lại phải nghỉ học để tránh mặt anh ta
-" Nè! Mày định nghỉ học thiệt luôn hả?"
-" Có đâu. Tao chỉ là đang tự thưởng cho mình vài ngày nghỉ trước khi ngày thi vào trường y đó mà." Jihoon lười biếng đặt điện thoại ở trên tai của mình còn mắt thì nhắm biếc.-" Cũng có lẽ hôm nay tao sẽ về thăm gia đình mày ạ"
-" Ừ! Nếu nhớ nhà thì cứ về. Nhưng mà tao sẽ nhớ mày lắm đó!" Qua giọng nói ở điện thoại Jihoon đủ biết cậu bạn Guan Lin của mình đang bĩu môi và mè nheo như 1 đứa con nít.Tắt điện thoại. Nói là làm, cậu bắt đầu thu xếp 1 vài bộ quần áo và vật dụng cần thiết để về nhà. Trên đường ra sân bay, trong đầu cậu luôn có những suy nghĩ như:" Appa và Umma có nhớ mình không nhỉ? Còn có anh trai đại nhân yêu quí của cậu- Park Jisung. Sở dĩ cậu được theo ngành y là nhờ anh trai cả, may là anh có 1 niềm yêu thích đặc biệt với ngành kinh doanh. mà nói cũng đúng thiệt. Anh cậu mỗi lần khoác lên người bộ vest lịch lãm là bao nhiều cô gái đều PHẢI ĐỖ.Nói đến đây, cậu chợt nhớ đến cái tên chủ tịch ăn thịt người đáng ghét kia. Aiz... một chút nhớ nhung đến gia đình mà anh ta cũng chẳng tha. Tất cả cũng tại anh ta mà cậu phải nghỉ học mấy ngày liền.
_______________________________-" Umma, Appa Park bảo bối đã về rồi đây!" Khi nghe tiếng của cậu. Từ trong phòng sách và nhà bếp, mọi người đều ùa ra như ong vỡ tổ.
-' Ây gu, Chó Con của mẹ về rồi đấy à! Cái thằng quỷ sứ này, đi học cả tháng trời không chịu gọi về cho mẹ cuộc nào hết".
Vừa ôm vừa đánh yêu thằng con thứ yêu quý của mình. Mẹ Park thật hạnh phúc khi cuối cùng nó cũng về. Bà có 2 đứa con trai, đứa nào cũng xinh, cũng đẹp. Thằng lớn thì đẹp trai, cứ như mấy oppa idol mà bà thường xem tv, đi tới đâu con gái nó bu tới đấy. Còn thằng nhỏ, bà là bà thích thằng cu này nhất.Vừa sinh ra đã dễ thương xinh đẹp như một hoàng tử nhỏ, hai má phúng phính lúc nào cũng ửng hồng, đôi môi nhỏ xíu ươn ướt đỏ tươi. Lúc đầu nhìn ai cũng tưởng là con gái cả. Tuy càng lớn, nhưng những đặc điểm ấy cứ như không bao giờ mất đi. Jihoon luôn là mặt trời nhỏ của Park gia, cậu luôn tươi cười, luôn yêu đời và luôn biết cách dỗ ngọt ba mẹ cậu.-" Sao lại về đây? Không phải bậy giờ là thời gian để hướng nghiệp sao?"
Ông Park nghiêm nghị hỏi, nhìn lạnh lùng như vậy thôi chứ cảm xúc ông cũng đang xốn xang như mẹ Park vậy. Ông thực sự nhớ thằng con này, từ nhỏ lúc nào miệng cũng líu lo ríu rít. Từ lúc nó đi, cả nhà im lặng hẳn làm ông buồn chết được.
-" Appa à! Người ta là nhớ gia đình muốn chết mới về thăm mọi người a. Chứ ở trên đó bận gần chết đi được". Jihoon vờ dỗi.
-" Được rồi, được rồi, về là tốt rồi. Thôi cả nhà vào ăn cơm trưa đi" Mẹ Park cố tình đẩy mọi người vào ăn cơm chứ đứng đây nói chuyện hồi nữa thế nào bảo bối của bà cũng bị ăn mắm thôi. Lúc đi ngang qua người đàn ông to lớn, đô con đang đen mặt vì đã bị bố mẹ bỏ xó, và thằng em quên lãng nãy giờ, cậu không quên vỗ vai và " Chà! Lâu quá không gặp rồi.. Chào anh hai. Hihi!"
Ăn cơm xong, Park Jihoon cậu xin phép bố mẹ để đi chơi. Đứng trước của quán kem yêu thích, cậu nhấc điện thoại lên và " Alo, tri kỷ đấy hửm? Tớ đã về và đang đứng trước cửa căn cứ nè!......... Ok! Vậy tớ đợi cậu". Bước vào quán, cậu định bụng sẽ đi thẳng tới chỗ đôi gần cửa sổ nhưng lại chẳng may đụng phải một người đàn ông màu đen ( đen toàn tập). " Thật xin lỗi!" Nhưng người đó chẳng nói chẳng rằng đi một mạch về phía cửa, chắc là đang có chuyện gì gấp lắm.

YOU ARE READING
(CHUY?N VER)(Long fic/DeepWink/BaeHoon) Tu?i Thanh Xu?n, Sau ?ó là yêu
FanfictionFanfic v? c?p ??i chính BaeHoon và nh?ng nh?n v?t ph? khác. "Cu?c ??i b?t bi?n gi?a dòng ??i v?n bi?n, anh nhìn th?y em. M?c k? bi?n ??i có ra sao thì anh v?n yêu em" Tác gi?: KimmBaconn CP g?c: Park Chanyeol x Byun Baekhyun ?? dài: 29 ch??ng Chuy?...