抖阴社区

CH??NG 31

718 36 2
                                    

Thứ Tư buổi chiều, sau khi kết thúc buổi tập vũ đạo, các cô gái của câu lạc bộ bước vào căng tin, vừa ăn tối vừa trò chuyện.

"Trước khi nghỉ đông bắt đầu, chúng ta nên quyết định bài hát cho buổi biểu diễn học kỳ sau, để còn có thời gian phân tích động tác,"

Hứa Văn Thiến – phó đội trưởng – đẩy kính, lấy điện thoại ra. "Mọi người xem có gợi ý gì không, gửi lên đây, sau đó chúng ta sẽ làm bảng để bỏ phiếu."

Mấy cô gái gật đầu, rôm rả thảo luận với nhau.

Hạ Nhu ngồi cạnh Hứa Văn Thiến, yên lặng ăn khay đồ ăn của mình, không tham gia vào chủ đề.

Với nàng, bài hát cuối cùng là gì cũng được, nàng đều vui vẻ chấp nhận.

"Xin lỗi, xin lỗi, tớ đến muộn rồi," Bạch Cầm – tóc vàng – thong thả bước tới, đặt khay xuống, chắp tay nghịch ngợm xin lỗi mọi người, rồi lấy từ túi ra một gói chocolate lắc lắc. "Đây là món tráng miệng sau bữa ăn cho mọi người."

"Đội trưởng, cậu lại mượn hoa hiến Phật à?" Một cô gái tóc ngắn cười, nói với xã viên bên cạnh. "Nếu mấy nam sinh kia biết quà họ tặng đội trưởng bị chúng ta chia nhau ăn, chắc buồn lắm nhỉ."

Không quan tâm, Bạch Cầm nhún vai, ngồi xuống, vuốt tóc trước trán. "Họ đã muốn tặng thì xử lý thế nào là quyền của tớ chứ."
Vẻ mặt chẳng để ý, cô nói tiếp. "Nhưng gói chocolate này không phải nam sinh tặng, là một học muội đưa đấy."

"Wow, đội trưởng, tớ biết cậu quyến rũ lắm, nhưng không ngờ lại đến mức nam nữ thông ăn luôn," một xã viên để mái bằng trêu đùa. "Thế cậu có đáp lại lời tỏ tình của cô ấy không?"

"Chậc," Bạch Cầm cầm thìa, thoải mái đáp.

"Cậu nghĩ nhiều rồi. Em ấy chỉ đưa chocolate thôi, không nói gì thêm đâu."

"Nghe giọng đội trưởng, chẳng lẽ nếu học muội đó tỏ tình, cậu thật sự sẽ cân nhắc à?"

Cô gái tóc ngắn trợn mắt, ngạc nhiên. "Hóa ra cậu vẫn luôn giấu mình trong tủ sao?"

"Đùa gì vậy," Bạch Cầm lườm một cái, bất đắc dĩ. "Mấy năm nay cậu thấy tớ nhận lời tỏ tình của ai chưa? Người khiến tớ muốn khóa mình trong một mối quan hệ đến giờ vẫn chưa xuất hiện, tớ chẳng ưng ai cả, cái này chẳng liên quan gì đến việc người tỏ tình là học đệ hay học muội."

Ngậm ống hút, cô uống một ngụm nước trái cây, rồi chợt nhớ gì đó, quay sang các xã viên trẻ hơn. "Nhưng tớ khuyên thật, lúc tìm đối tượng, đừng giới hạn giới tính quá cứng nhắc."

Bạch Cầm liếc Hạ Nhu đang ngồi đối diện, giọng điệu đầy ẩn ý. "Đúng không, Hạ Nhu?"Bị gọi tên, Hạ Nhu – vốn yên lặng ăn cơm không tham gia – vô tội bị kéo vào, thở dài, nhìn cô gái rõ ràng muốn xem trò vui.

"Đội trưởng..."

"Nói đi, Hạ Nhu, cậu thấy sao?" Bạch Cầm cười hì hì, tiếp tục truy vấn người bạn luôn điềm tĩnh.

Bất đắc dĩ xoa huyệt thái dương, Hạ Nhu lên tiếng. "Đúng thật, nếu có người đủ xuất sắc, sở hữu mọi đặc điểm cậu mong muốn, đồng thời trân trọng cậu, thì giới tính chỉ là thứ yếu."

[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m KhúcN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?