Đã hẹn thứ bảy, tại biệt thự của Thẩm Mộng Trừng, chủ nhân cầm ly Whiskey thêm đá, cùng bạn tốt kiểm tra ba bộ lễ phục treo trên giá áo bên cạnh điện thoại.
"Này, Hạ Nhu," nằm nghiêng trên sofa hình L màu nhạt, Thẩm Mộng Trừng lười biếng chỉ bộ lễ phục xanh nhạt phía trước: "Cậu thấy cái này thế nào?"
"Ừm..."
Nhìn thiết kế cổ ngực siêu thấp, Hạ Nhu quay đầu: "Tớ nghĩ cậu mặc gì đi đám cưới cũng không bị hạn chế quy tắc, nhưng Mộng Mộng, đừng quên mẹ cậu cũng sẽ ở đó."
"Trời ơi... Suýt quên chuyện này." Thở dài, Thẩm Mộng Trừng trợn mắt: "Nếu mẹ tớ thấy, chắc chắn tớ phải nghe bà ấy lải nhải ít nhất ba tiếng."
Nghĩ đến người mẹ tư duy bảo thủ, cả ngày lo lắng chuyện xã giao và tình cảm của mình, mặt Thẩm Mộng Trừng nhăn như quả mướp đắng.
"Thế cái này thì sao?" Chỉ bộ lễ phục một vai màu cam nhạt, Hạ Nhu hỏi.
"À... Cái này à, không được." Lắc đầu, Thẩm Mộng Trừng chỉ vai mình: "Mùa hè tớ đi biển phơi nắng để lại dấu bikini, giờ vẫn chưa trắng lại, mặc cái này thật sự siêu không hợp."
"Vậy à..." Cầm ly rượu chứa chất lỏng màu hổ phách trên bàn, Hạ Nhu – người đã cùng khuê mật bối rối cả sáng – híp mắt suy nghĩ: "Ừm... Hay là Mộng Mộng, cậu cũng đặt may bộ chiffon vàng nhạt cùng hệ với tớ đi, giờ chắc vẫn kịp?"
"Tớ mới không mặc cùng kiểu, cùng màu với cậu." Ghét bỏ phẩy tay, Thẩm Mộng Trừng lắc đầu như nghĩ đến chuyện kinh khủng:
"Đây là đám cưới anh Hạ Tường, nếu mấy vị khách không rõ ràng nhận nhầm tớ là cậu, đến bắt chuyện, tớ biết làm sao?"
Dù đã cố lọc danh sách, vẫn không tránh khỏi việc một số khách mời đến với ý định nhân cơ hội này kéo gần quan hệ với nhà họ Hạ, tìm lợi trên thương trường.
Vì vậy, giữ thể diện và giao tiếp xã giao cho gia đình là trách nhiệm không thể tránh của Hạ Nhu tại đám cưới anh trai.
"Vậy... cứ giả vờ cậu thật sự là tớ là được?"
Nhấp ngụm rượu cay sặc với người thường, Hạ Nhu mỉm cười, ngón trỏ gõ huyệt thái dương: "Hoặc... giải thích với người khác, nói cậu là con gái cưng nhất của nhà họ Thẩm."
"Tớ điên à? Sao tự tìm phiền phức chứ?" Biểu cảm khoa trương lộ vẻ ghét bỏ, Thẩm Mộng Trừng nhe răng: "Đến lúc bị đám người lạ vây quanh bắt chuyện, đừng nói chúc phúc anh Hạ Tường, tớ thở còn khó."
"Cậu đừng tưởng tớ không nhìn ra, cậu chỉ muốn tớ giúp cậu thu hút hỏa lực, để cậu thoát thân thôi." Kiễng ngón tay, nàng nhấp rượu, nhướng mày như hiểu hết mọi chuyện.
"Ôi, hóa ra bị Mộng Mộng phát hiện rồi." Che miệng giả kinh ngạc, Hạ Nhu mắt ánh cười, nhún vai bất đắc dĩ: "Tớ còn tưởng nếu cậu giúp tớ, số người định bắt chuyện sẽ giảm bớt chứ."
"Đừng mơ, là em gái ruột của chủ hôn lễ, cậu trốn không thoát đâu." Phẩy tay, Thẩm Mộng Trừng đặt ly xuống, hơi tiếc nuối: "Đáng tiếc năm sau Tử Nghiên phải về nước B làm việc, không thể đi cùng cậu. Nếu không, có em ấy tham dự, dù không chắn được mấy trưởng bối lải nhải, ít nhất cũng giúp cậu xua đuổi kẻ muốn tiếp cận."

B?N ?ANG ??C
[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m Khúc
RomanceTên g?c b?n QT: Cái kia th??ng xuyên th?nh ?n c?m n?m th??ng. Tác gi?: S?m L?m Tr??ng Xu?n. Th? lo?i : Nguyên sang - bách h?p - c?n ??i hi?n ??i - niên h?. Tag: ?? th? - Duyên tr?i tác h?p - Ng?t v?n - V??n tr??ng. - - - - - Vai chính: L? T? Nghiên...