"Vậy là... cậu đưa học tỷ Hạ đi gặp dì Lý Mộc rồi hả?"
Ngồi trên ghế cao, nhấm nháp ly rượu pha, Vương Kỳ – trán vương vệt xanh nhạt – nhướng mày hỏi.
"Ừ, tuần trước đó." Đổ Coca từ bình vào ly pha lê, Lý Tử Nghiên vừa đáp.
Hiện tại là chiều thứ Tư. Vương Kỳ – đáng lẽ đang kiểm duyệt danh mục hàng hóa ở văn phòng – lại cùng bạn tốt lâu năm không về nước ngồi trò chuyện trong quán bar tầng thượng một tòa nhà lớn.
Ban đầu, Lý Tử Nghiên lo mình làm phiền giờ làm việc của Vương Kỳ. Không ngờ qua điện thoại, nàng chỉ phẩy tay tiêu sái: "Nếu công ty sập chỉ vì tớ vắng một buổi chiều, thì cứ để nó sập đi."
"Rồi sao nữa?" Quay sang tiếp tục hỏi, Vương Kỳ nhấp ngụm rượu ngọt, chờ đợi.
"Rất tốt." Nhớ lại cảnh tuần trước, Lý Tử Nghiên uống ngụm Coca lạnh, nghĩ một chút rồi gật đầu chắc chắn: "Cùng ăn tối, trò chuyện, mẹ tớ có vẻ rất thích Hạ Nhu, còn rủ chị ấy lần sau đi làm đẹp, làm móng."
Lần đầu gặp mặt không hề gượng gạo. Khi cô nắm tay Hạ Nhu xuất hiện ở huyền quan, Lý Mộc đeo tạp dề ra đón, thoáng kinh ngạc rồi cười tự nhiên. Sau lời chào đúng mực của Hạ Nhu, bà mỉm cười bảo cả hai vào nhà.
Bầu không khí bữa tối thoải mái. Lý Tử Nghiên tự nhiên dẫn dắt câu chuyện, kể sinh động về công việc và những điều thú vị trong đời sống. Hạ Nhu thỉnh thoảng bổ sung vài chi tiết bị bỏ sót, cùng Lý Mộc chia sẻ sự quan tâm dành cho cô.
Khi Lý Tử Nghiên chủ động dọn dẹp sau bữa ăn, hai người phụ nữ còn lại ở phòng khách dường như trò chuyện riêng một lúc. Nội dung cụ thể là gì, cô không rõ.
Nhưng từ lúc Hạ Nhu chào tạm biệt – khi Lý Mộc cười khẽ để hai người trẻ có không gian riêng, và Hạ Nhu dịu dàng hôn nhẹ người yêu ở cửa – thì nội dung hẳn không phải điều gì khiến Hạ Nhu khó chịu.
"Trời ơi, tớ cũng muốn có nhạc mẫu như dì Lý Mộc." Tựa đầu, Vương Kỳ lắc ly rượu, thở dài khoa trương.
"Hả?" Nghe thanh mai nói, Lý Tử Nghiên nghiêng đầu: "Chẳng lẽ mẹ Thịnh Nam khó ở chung lắm sao?"
(Thịnh Nam là người từng được nhắc ở chương 6 – thường xuyên "carry" Vương Kỳ chơi game, giúp nàng báo thù khi bị mắng trong trò chơi, bạn học cùng lớp.)
"Thịnh Nam? Liên quan gì đến Thịnh Nam chứ." Gõ gõ thành ly, Vương Kỳ quay sang, nâng cằm với vẻ không quan tâm: "Tớ đâu có yêu Thịnh Nam."
"Không yêu sao?" Nheo mắt, Lý Tử Nghiên nghi hoặc.
Theo cô biết, dù Vương Kỳ và Thịnh Nam ít liên lạc sau trung học và suốt bốn năm đại học, sau khi tốt nghiệp về nước, họ lại thân thiết trở lại. Từ đó, cô bạn từng "không đôi không cặp" thay đổi thái độ, không yêu đương ai. Nhưng cái tên Thịnh Nam bắt đầu thường xuyên xuất hiện trong đời sống của Vương Kỳ.
"Cậu chẳng phải nói vì lát nữa Thịnh Nam sẽ lái xe đón cậu về, cậu mới dám uống rượu sao?" Gãi đầu, Lý Tử Nghiên đầy khó hiểu: "Cậu còn kể cuối tuần trước đến nhà Thịnh Nam, cậu ấy nấu mì Ý cho cậu, hai người cùng xem phim ở nhà... Vậy không tính là yêu sao?"

B?N ?ANG ??C
[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m Khúc
RomanceTên g?c b?n QT: Cái kia th??ng xuyên th?nh ?n c?m n?m th??ng. Tác gi?: S?m L?m Tr??ng Xu?n. Th? lo?i : Nguyên sang - bách h?p - c?n ??i hi?n ??i - niên h?. Tag: ?? th? - Duyên tr?i tác h?p - Ng?t v?n - V??n tr??ng. - - - - - Vai chính: L? T? Nghiên...