Khi Lý Tử Nghiên mang theo 500g cà phê rang mới về nhà, vừa mở cửa, cô đã thấy người phụ nữ đang chờ mình trong căn hộ.
"Hạ Nhu!"
Đặt thẻ công tác vào ngăn kéo ở huyền quan, Lý Tử Nghiên chống nạng, sốt ruột cởi đôi giày vải, bước nhanh vào phòng khách.
Trên sofa, Hạ Nhu vốn cuộn mình ở một góc đọc sách, nghe tiếng khóa điện tử xác nhận mật mã, lập tức đặt tập thơ xuống.
Đứng dậy, khi người kia chưa hoàn toàn bước vào phòng khách, nàng đã lao tới ôm cô.
"Em về rồi."
Dù không giang rộng tay vì chống nạng, Lý Tử Nghiên vẫn cố vươn cánh tay ôm lấy người trước mặt: "Cà phê hạt mua về rồi, em còn mua thêm bánh cuộn quế. Chú râu ở tiệm bánh nói nó đặc biệt ngon, có thể ăn sáng."
"Ừ." Hạ Nhu nhẹ nhàng đáp, ngẩng đầu: "Công việc vất vả rồi."
"Không đâu." Cười tươi, Lý Tử Nghiên thoải mái: "Hôm nay ngoài việc kiểm tra sức khỏe định kỳ và tiêm phòng cho thú cưng, không có gì quan trọng lắm."
"Còn chị thì sao? Hôm qua chị bay ca trực, hôm nay có nghỉ ngơi tốt không?" Nghiêng đầu, cô quan tâm hỏi.
"Đừng lo." Kiễng chân, Hạ Nhu ghé sát mặt cô, nhẹ giọng: "Chị ổn lắm."
Cảm nhận hơi thở phả vào mặt, Lý Tử Nghiên ngẩn ra chớp mắt, rồi nhếch miệng, như đoán được ý định mơ hồ của nàng.
Cô cúi xuống, cẩn thận hôn lên môi Hạ Nhu.
Vị hoa hồng của son môi, hơi ngọt.
Cô nhẹ nhàng liếm, như đối với báu vật, nhưng cảm giác mềm ấm từ môi nàng khiến Hạ Nhu hơi chịu không nổi.
Giơ tay, nàng một tay ôm cổ Lý Tử Nghiên, tay kia nắm chặt vạt áo cô, theo bản năng tiến sát hơn.
Cổ áo sơ mi sáng nay được nàng vuốt phẳng, giờ lại bị nàng làm nhăn nhúm.
Cảm nhận người nghiêng về mình, Lý Tử Nghiên – mắt cá chân chưa lành – hơi lảo đảo. Nhận ra trọng tâm lệch, cô thả túi giấy và nạng, ôm người trong lòng đang hôn mình, miễn cưỡng lùi nửa bước, tựa lưng vào tường huyền quan.
"Ừm... Tử Nghiên."
Phát hiện người trước mặt mất thăng bằng vì mình, Hạ Nhu chống tay khẽ ngửa ra, rời môi, áy náy: "Xin lỗi... lưng em sẽ lạnh. Đừng đứng, chúng ta vào phòng khách..."
"Không sao."
Không buông tay, Lý Tử Nghiên điều chỉnh tư thế, đỡ eo nàng, lắc đầu: "Em không ngại."
Hạ Nhu nhíu mày, định nói gì đó, nhưng bị cô ngắt lời.
"Không ngại, nên có thể tiếp tục." Nắm tay nàng kéo sát vào mình, Lý Tử Nghiên cúi đầu, chặn lời khuyên của Hạ Nhu, kéo dài sự thân mật vừa nãy.
Quần áo mùa hè mỏng manh không ngăn nổi sự gần gũi. Tựa tường xi măng, Lý Tử Nghiên cảm nhận cái lạnh nhè nhẹ sau lưng, nhưng độ ấm từ cơ thể người phụ nữ trong lòng mới là thứ cô chú ý nhất lúc này.

B?N ?ANG ??C
[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m Khúc
RomanceTên g?c b?n QT: Cái kia th??ng xuyên th?nh ?n c?m n?m th??ng. Tác gi?: S?m L?m Tr??ng Xu?n. Th? lo?i : Nguyên sang - bách h?p - c?n ??i hi?n ??i - niên h?. Tag: ?? th? - Duyên tr?i tác h?p - Ng?t v?n - V??n tr??ng. - - - - - Vai chính: L? T? Nghiên...