抖阴社区

CH??NG 79

830 41 2
                                    

Đã nhiều ngày, ngoài giờ làm việc, Lý Tử Nghiên luôn tự hỏi câu hỏi Vương Kỳ để lại trong đầu cô.

Mình rốt cuộc ôm cảm xúc gì với Hạ Nhu? 

Nếu là yêu, thì đó là kiểu yêu nào? 

Vốn quen nghiên cứu học thuật, cô tìm đọc rất nhiều tài liệu – từ tra cứu trên mạng "yêu là gì", đến đọc kỹ các tác phẩm văn học nổi tiếng về tình yêu, và cả tài liệu về phân bố hormone trong cơ thể khi ở trong mối quan hệ thân mật. 

So sánh từng điều, Lý Tử Nghiên lặp đi lặp lại tự hỏi, dò xét trái tim mình.

Mỗi khi ở bên Hạ Nhu, không thể phủ nhận, cô luôn vui vẻ. 

Thậm chí đôi lúc, tim còn đập nhanh hơn. 

Cô thích ánh mắt dịu dàng Hạ Nhu nhìn mình, thích giọng nói mềm mại bên tai. 

Thích dáng vẻ ôn hòa nhã nhặn khi nàng đọc sách, thích sự tín nhiệm và thân mật khi nàng ôm cô. 

『Yêu một người là muốn họ vui, sẽ tự nhiên muốn hôn họ, muốn tiếp xúc sâu hơn.』 Nhìn bình luận của một người lạ trên mạng, Lý Tử Nghiên – vốn chẳng có dục vọng – nghiêng đầu. 

Hôn Hạ Nhu sao? 

Tưởng tượng cảnh đó, đó là điều cô chưa từng nghĩ đến. Trong 26 năm qua, với mọi lựa chọn tương tác, khả năng này chưa bao giờ xuất hiện. 

Cô nhớ nhiều năm trước, Vương Kỳ từng nói: "Nếu đối phương hôn giỏi, hôn môi là chuyện rất thoải mái." Lúc đó cô chẳng nghĩ gì, chỉ vừa ăn kem vừa giả vờ gật đầu nghiêm túc. 

Hôn môi sao? 

Cô không hứng thú. 

Nhưng nếu là Hạ Nhu, nếu Hạ Nhu thích, cô cũng không ghét. 

Lý Tử Nghiên luôn sẵn lòng làm bất cứ điều gì cho Hạ Nhu. 

Còn những chuyện thân mật hơn, cũng vậy – chỉ cần Hạ Nhu muốn, cô nguyện ý. 

Dù giờ cô hoàn toàn không biết phải làm sao. 

Thả điện thoại xuống, chống cằm, ngồi một mình trên ghế khám bệnh trong phòng trống, Lý Tử Nghiên nghiêm túc suy nghĩ. 

Bao dung, muốn đối phương vui, sẵn sàng thỏa mãn họ, độc nhất vô nhị – những từ này liên tục xuất hiện trong định nghĩa về yêu của mọi người. 

Và cảm xúc của cô dường như... khớp với cái gọi là "yêu" của thế gian. 

Là thứ chỉ có với Hạ Nhu, không thể có với ai khác. 

Chẳng lẽ... từ đầu, cô đã yêu Hạ Nhu sao? 

Nhưng tình yêu ấy tuyệt không rẻ tiền. 

Sương mù trong lòng dần tan, dù còn chút bối rối, cô như đã chạm đến đáp án đúng. 

Nhưng cảm xúc này bắt đầu từ khi nào? 

Lăn ghế có bánh xe, nhắm mắt hồi tưởng, Lý Tử Nghiên nhận ra có lẽ từ thời cao trung, từ rất lâu trước, tình cảm này đã tồn tại – chỉ là khi ấy cô chưa biết tên của nó. 

[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m KhúcN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?