抖阴社区

CH??NG 109

698 33 0
                                    

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, từ vùng tuyết lạnh trên cao nguyên đến quốc gia nhiệt đới nóng ẩm, Hạ Nhu ngồi trong nhà hàng bốn sao duy nhất ở chợ phía Tây, tựa đầu vào cửa kính nhìn cảnh đêm bên ngoài, lặng im. Nhưng trong tầm mắt nàng, đủ loại suy nghĩ cuồn cuộn không ngừng. 

Ngày biết Lý Tử Nghiên nhiễm sốt xuất huyết, nàng vừa cùng ba ngừoi bạn thân kết thúc kỳ nghỉ trượt tuyết. Mới xuống máy bay, Bạch Cầm đang thèm ăn rủ mọi người đi ăn lẩu thì Hạ Nhu nhận được cuộc gọi từ viện trưởng. 

Thực ra, nàng hơi quên mất phản ứng lúc đó của mình. 

Không biết do tính cách điềm tĩnh bẩm sinh hay thói quen kiềm chế khắc sâu trong xương, Hạ Nhu chỉ nhớ mình lặng lẽ nghe người đàn ông đầu bên kia giải thích. 

Thậm chí, giọng nàng còn bình tĩnh đến lạ. 

"Được." 

"Vậy phiền ngài sau này có tin gì thì liên lạc với tôi." 

Đến khi điện thoại ngắt, Thẩm Mộng Trừng nhận ra bạn tốt không ổn, vẫy tay trước mặt nàng, Hạ Nhu mới như bừng tỉnh, cố xử lý thông tin trong đầu, nắm chặt đôi tay đã lạnh ngắt từ lúc nào. 

Cảm giác ngạt thở trào lên từ ngực, lan tỏa, như muốn siết chặt cổ nàng. 

Tử Nghiên? 

Bệnh, ở E quốc? 

Sốt cao? 

Người yêu đầy sức sống của nàng sao? 

Không thể nào. 

Như vậy không thể nào. 

Thì thào bảo tài xế dừng xe, nàng túm túi đựng hộ chiếu, mở cửa định gọi xe quay lại sân bay vừa rời khỏi. 

"Này, Hạ Nhu? Cậu làm gì vậy?" Thấy nàng rõ ràng không ổn, Thẩm Mộng Trừng nhảy xuống xe, nắm cổ tay nàng, lo lắng: "Vừa gọi cho cậu là ai?" 

"Tử Nghiên... viện trưởng của Tử Nghiên..." Cố hít sâu, nhưng ngực vẫn nghẹn, Hạ Nhu đỡ trán: "Tử Nghiên bệnh, hình như sốt xuất huyết, sốt mấy ngày rồi mà không đỡ." 

"Sốt xuất huyết?" Nhíu mày, Thẩm Mộng Trừng nhìn bạn tốt, dịu giọng: "Vậy... giờ cậu định mua vé đi E quốc sao?" 

"Tử Nghiên... tớ không thể để em ấy ở đó một mình." Ngón tay run nhẹ, giọng Hạ Nhu lạc đi. 

"Tớ biết, nhưng cậu định đi thẳng vậy sao? Đó không phải A quốc thời đọc sách, muốn đi là đi được đâu." Đặt tay lên vai nàng, Thẩm Mộng Trừng ấm áp: "Cậu bình tĩnh chút, chúng ta cùng nghĩ cách." 

Phối hợp lời nàng, Hứa Văn Thiến tra điện thoại, ngẩng đầu: "Chuyến bay đi E quốc mỗi tuần một lần, chuyến tiếp theo là sáng mốt." Đẩy gọng kính: "Vé còn nhiều, không cần vội." 

"Chỗ đó điều kiện chẳng phải rất tệ sao? Tớ nhớ không có mấy khách sạn tốt." Gối đầu lên đùi Hứa Văn Thiến, Bạch Cầm nghiêng đầu: "Nếu không có khách sạn của Kỳ Ayer, tớ có thể hỏi nhiếp ảnh gia từng chụp tạp chí với tớ, anh ấy là người E quốc." 

"Đúng đấy, Hạ Nhu, đừng vội." Vỗ vai bạn tốt, Thẩm Mộng Trừng mở cửa xe: "Chúng ta cùng nghĩ cách, tớ tin Tử Nghiên không sao đâu, viện trưởng sẽ lo..." 

[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m KhúcN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?