Sáng cuối tuần, tại biệt thự ngoại ô của Thẩm Mộng Trừng, âm thanh nhắc nhở nhập mật mã điện tử vang lên ở huyền quan.
Chủ nhân biệt thự khoác áo ngủ, chẳng màng đến tiếng động đã dự đoán trước, chỉ tập trung đổ quả mâm xôi đã rửa vào máy xay sinh tố trên đảo bếp.
Cửa lớn mở ra, Hạ Nhu – tai phải đeo tai nghe Bluetooth trắng, mặc váy dài cổ tròn – thuần thục tìm đôi dép lê của mình để thay.
"Chào buổi sáng, Hạ Nhu, cậu đến rồi." Ngáp một cái, Thẩm Mộng Trừng vẫy tay với bạn thanh mai: "Tớ đang làm milkshake, cậu uống không? Hay muốn rượu? Tủ lạnh có khay phô mai đã chuẩn bị sẵn đấy."
"11 giờ rồi, không tính sớm." Tóc nâu buộc tùy ý sau đầu, Hạ Nhu đặt túi xuống, tiến lại gần. Giọng nàng luôn bình thản, nhưng hôm nay lại mềm mại hơn thường lệ: "Rượu vang đỏ là được."
Nghe giọng bạn tốt có chút khác lạ, Thẩm Mộng Trừng thấy kỳ quái, nhưng chỉ nhún vai: "Được thôi, vậy tớ tự uống."
Giây sau, cô cắm điện máy xay, nhấn nút khởi động màu đen.
Động cơ chạy, lưỡi dao xoay cắt nhỏ hỗn hợp sữa và trái cây, phát ra tiếng ồn chói tai trong căn bếp mở.
"Ừm... Mộng Mộng, từ từ..."
Nghe tiếng máy ngay lập tức, Hạ Nhu – đang lấy ly rượu – nhíu mày, tháo tai nghe, nhanh chóng lấy điện thoại từ túi, mở màn hình.
"Ừm?"
Thẩm Mộng Trừng tắt máy xay, rót milkshake cho mình, ngẩng đầu hỏi bạn tốt phản ứng lạ: "Sao vậy?"
"Tiếng ồn..." Nhìn ly đồ uống hồng nhạt hoàn hảo trong tay bạn, Hạ Nhu thu lại vẻ trách móc, lắc đầu: "Thôi... không sao."
"Tiếng ồn?" Nghiêng đầu, Thẩm Mộng Trừng nghi hoặc, rồi nhướng mày.
"Cậu đang gọi điện?" Liếc tai phải Hạ Nhu, mắt cô ánh lên nét trêu chọc: "Đầu kia là Tử Nghiên đúng không?"
Không đáp, Hạ Nhu đeo lại tai nghe một bên, tay ấn nhẹ vành tai, nghiêng người lắng nghe, như xác nhận điều gì.
"Ai da, đúng không, tớ đoán trúng rồi, là Tử Nghiên." Nhìn phản ứng bạn, Thẩm Mộng Trừng cầm ly đến gần tai Hạ Nhu: "Giờ ở B quốc vẫn là tối, rạng sáng hả?"
"Ừ, bên đó vẫn là rạng sáng."
Đẩy cô bạn tựa vai mình, Hạ Nhu thở dài, bất đắc dĩ nhưng vẫn nhẹ giọng: "Tử Nghiên ngủ rồi, nên cậu nhỏ tiếng chút... Thôi, tớ tắt micro bên tớ là được."
"Trời ơi! Hai người diễn phim thanh xuân à? Người ngủ rồi sao không cúp điện thoại?" Thẩm Mộng Trừng tỏ vẻ ghét bỏ, nhưng mắt đầy ý cười.
"Tử Nghiên chiều nay đi hội thảo nghề nghiệp ở đại học, khuya mới về, vừa gọi đến, nói vài câu thì ngủ quên." Rót rượu vang đỏ, Hạ Nhu né ánh mắt nghịch ngợm của bạn, nhấp môi giải thích nhàn nhạt.
"Tớ hỏi cậu cơ mà, Hạ Nhu." Ghé sát mặt nàng, Thẩm Mộng Trừng hứng thú: "Tử Nghiên ngủ rồi, sao cậu không cúp?"
Không trả lời, Hạ Nhu xoay người cầm ly pha lê rời bếp. Trước khi ngồi xuống sofa, nàng quay lại nói với cô bạn định trêu thêm: "Mộng Mộng, tớ chưa tính sổ với cậu đâu."

B?N ?ANG ??C
[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m Khúc
RomanceTên g?c b?n QT: Cái kia th??ng xuyên th?nh ?n c?m n?m th??ng. Tác gi?: S?m L?m Tr??ng Xu?n. Th? lo?i : Nguyên sang - bách h?p - c?n ??i hi?n ??i - niên h?. Tag: ?? th? - Duyên tr?i tác h?p - Ng?t v?n - V??n tr??ng. - - - - - Vai chính: L? T? Nghiên...