抖阴社区

PHI?N NGO?I 4

1.4K 56 7
                                    

Hai người hàng ngày (Phn 3)

"Vậy nên, đến giờ cậu vẫn chưa nói với Tử Nghiên là tửu lượng của cậu tốt đến mức kinh người sao?" 

Bắt chéo chân, tay cầm ly rượu chân cao, Thẩm Mộng Trừng nhướng mày nhìn khuê mật. 

"Chưa." Lắc nhẹ bình gạn rượu trong tay, Hạ Nhu rót thêm cho bạn tốt, ánh sáng trên đầu xuyên qua chất lỏng đỏ ruby, in dấu đỏ trên bàn. 

Trong một nhà hàng thuộc tập đoàn Ayer tại thành phố L, Hạ Nhu và Thẩm Mộng Trừng ngồi ở phòng bao, vừa nhấm nháp rượu vừa trò chuyện. 

Thẩm Mộng Trừng – người phụ trách triển lãm nghệ thuật – tuần này được mời đến nước B dự lễ cắt băng khai mạc triển lãm của bạn đại học. Nhân cơ hội, nàng gặp Hạ Nhu, giờ đã định cư ở đây. 

"Chỉ cần thấy Tử Nghiên lo lắng khi mình uống rượu, mình cứ thấy... không muốn nói cho em ấy." Rót một phần ba ly rượu vang đỏ cho mình, Hạ Nhu rũ mắt nhàn nhạt nói. 

"Chậc, trời ơi." 

Khoa trương lắc đầu, Thẩm Mộng Trừng giả vờ thở dài: "Không ngờ tiểu thư Hạ Nhu ngoan ngoãn, hiền lại có sở thích xấu xa thế này."Nhìn bạn tốt luôn ôn hòa, nàng trêu chọc đầy ý vị. 

"Với Tử Nghiên, mình đúng là người rất xấu xa." Nhấp ngụm rượu, mắt Hạ Nhu ánh lên ý cười: "Với bản thân thế này, mình cũng chẳng biết làm sao." 

Nàng thích Tử Nghiên ôm eo nàng, sợ nàng ngã. 

Thích sự dịu dàng trên tay Tử Nghiên khi tháo trang sức cho nàng. 

Và thích âm điệu nhẹ nhàng Tử Nghiên ru nàng ngủ bên tai. 

"Chậc, cậu thẳng thắn thừa nhận thế này, thật khiến mình chẳng thể trách móc gì." Chép miệng, Thẩm Mộng Trừng giả bộ bất đắc dĩ, chỉnh lại tay áo áo choàng tắm. 

"Về mấy trò nhỏ với Tử Nghiên, cứ tạm tha thứ cho mình đi." Lắc nhẹ ly rượu đỏ, Hạ Nhu chớp mắt, giọng hiếm hoi nghịch ngợm. 

Nhìn bạn tốt, Thẩm Mộng Trừng bật cười: "Xem ra giờ Hạ Nhu cậu hạnh phúc thật đấy." Nhấp ngụm rượu, nàng vui vẻ: "Mọi thứ giữa hai người sau khi hẹn hò đều thuận lợi, tốt quá." 

Thành thật, nàng mừng cho tình yêu của khuê mật và bạn đội bóng. 

"Quả nhiên, giác quan thứ sáu của mình đúng." Cười tủm tỉm, Thẩm Mộng Trừng ưỡn ngực, tự hào về bản thân. 

"Lúc trước?" Nghe bạn nói mà nghi hoặc, Hạ Nhu nghiêng đầu hỏi. 

"Ngay từ đầu ở đội bóng, khi hai người gặp nhau, mình đã cảm thấy giữa các cậu có thể có gì đó." Chống cằm, Thẩm Mộng Trừng đặt ly rượu xuống, kéo chăn lông trên sofa đắp chân: "Sao? Không tin à?" 

Đối mặt bạn tốt đầy vẻ ủy khuất, Hạ Nhu không đáp, chỉ cười khẽ hỏi lại: "Lý do gì khiến cậu có cảm giác đó? Ý tưởng rằng mình và Tử Nghiên có thể tạo ra tia lửa?" 

"Ừm... Chắc là phần bổ sung lẫn nhau nhưng lại đồng điệu của hai người?" Nghiêng đầu suy tư, Thẩm Mộng Trừng trả lời: "Dù tính cách khác nhau ở nhiều mặt, nhưng về đạo đức và tâm thái luôn quan tâm người khác, hai người lại rất hợp." 

[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m KhúcN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?