Mang nụ cười giả tạo tiêu chuẩn, Lý Tử Nghiên đứng cuối đội hình 13 người, cố lờ đi ánh đèn flash chớp liên hồi trước mặt.
*Ôi... Chói quá... Bao giờ xong đây.*
Cổ đeo huy chương bạc, đội bóng rổ nữ với thành tích xuất sắc mùa giải chụp ảnh cùng hiệu trưởng, rồi bước xuống sân khấu giữa tiếng vỗ tay vang dội.
Chưa kịp hồi phục từ ánh đèn flash, mắt hoa lên, Lý Tử Nghiên lại bị La Tư Dĩnh đẩy lên đài lần nữa.
"Hả? Sao vậy? Em nhận thưởng xong rồi mà?" Mặt đầy hoang mang, cô nhìn đội trưởng, chẳng hiểu gì.
"Em là MVP vòng bán kết trận Đức Âu do ban tổ chức giải chọn." La Tư Dĩnh vội đẩy cầu thủ ngơ ngác của mình lên đài, cười liếc cô:
"Đừng đứng ngốc, lên nhận thưởng đi."
Thế là Lý Tử Nghiên mơ hồ bước lên, máy móc nở nụ cười, máy móc chụp ảnh, rồi máy móc nhận một chiếc cúp nhỏ hình bóng rổ.
Mãi đến khi về hậu trường, cô mới giật mình: "Hả? Em là MVP trận đó á?!" Tròn mắt, cô không tin nổi: "Sao được? Rõ ràng trận đó em không ghi nhiều điểm nhất mà?"
Trong trí nhớ, cô chỉ ghi 14 hay 15 điểm, còn Thẩm Mộng Trừng dựa vào cú ném ba điểm chuẩn xác, ít nhất ghi hơn 20 điểm.
"Cậu chỉ biết nhìn điểm ghi được mà không xem số liệu khác hả? Cậu cướp được bao nhiêu bóng bật bảng, phòng thủ bao lần, kiến tạo mấy lần, tự cậu không biết sao?" Chương Ninh vỗ vai Lý Tử Nghiên, giọng như mất kiên nhẫn, nhưng mắt đầy ý cười.
"Tử Nghiên, đừng nghĩ em cướp giải của chị. Chị được giải Xạ thủ xuất sắc nhất mùa giải rồi. Còn em đúng là MVP trận đó."
Tay chắp sau lưng, Thẩm Mộng Trừng thò đầu ra, trêu chọc: "Dù sao có CLB vũ đạo biểu diễn giữa trận, lại thêm một người nào đó cổ vũ, em phát huy tốt vậy cũng phải thôi."
Nhìn chiếc cúp trong tay, Lý Tử Nghiên bất ngờ và vui sướng với giải thưởng này. Từ đầu đến cuối, cô chỉ nghĩ đến việc cố hết sức, có được chọn MVP hay không chẳng phải điều cô quan tâm.
Ngẩn ngơ nhìn cúp hồi lâu, niềm vui muộn màng mới bao lấy cô. Cô cười ngốc: "Wow, em thật không ngờ luôn."
Vòng bán kết rất căng, được chọn MVP là vinh dự đáng mừng. Cô nắm chặt đế gỗ của cúp, ngẩng lên nhìn quanh, nhanh chóng thấy học tỷ tóc nâu dựa tường, mỉm cười với mình.
"Hạ Nhu, em được thưởng này!"
Nhảy nhót chạy tới, huy chương trước ngực lấp lánh, Lý Tử Nghiên cười rạng rỡ: "Là MVP luôn!"
"Chị nghe MC đọc tên rồi." Hạ Nhu đứng thẳng, nghênh đón cô, cũng bị lây niềm vui: "Giỏi lắm."
"Dù trận đó em không ghi nhiều điểm nhất, nhưng em cố gắng phòng thủ và kiến tạo." Như để chia sẻ niềm vui, Lý Tử Nghiên đưa cúp cho nàng: "Chắc nhờ CLB vũ đạo biểu diễn giữa trận, và chị cổ vũ em, nên em chơi tốt hơn."
"Năm nay không vô địch hơi tiếc, nhưng hạng nhì là thành tích tốt nhất từ khi em vào đội." Cô khom người, đưa huy chương cho Hạ Nhu: "Em vui lắm."

B?N ?ANG ??C
[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m Khúc
RomanceTên g?c b?n QT: Cái kia th??ng xuyên th?nh ?n c?m n?m th??ng. Tác gi?: S?m L?m Tr??ng Xu?n. Th? lo?i : Nguyên sang - bách h?p - c?n ??i hi?n ??i - niên h?. Tag: ?? th? - Duyên tr?i tác h?p - Ng?t v?n - V??n tr??ng. - - - - - Vai chính: L? T? Nghiên...