抖阴社区

CH??NG 69

781 43 2
                                    

Chưa hoàn toàn bước vào mùa xuân, không khí bên ngoài vẫn rét lạnh như cũ. 

Trong một căn biệt thự ngoại ô, Thẩm Mộng Trừng, chủ nhân trẻ tuổi, bắt chéo chân nằm trên sofa. 

Dù dưới chiếc váy dài vẫn là đôi chân trần, nhưng trong nhà ấm áp dễ chịu. Cô ấy nửa nằm lật tạp chí, trên bàn thấp bày hai ba chai rượu đã mở. 

Đột nhiên, phần mềm an ninh trên điện thoại phát ra thông báo cứng nhắc, huyền quan vang lên tiếng tích tích của khóa điện tử mở cửa. Người phụ nữ tóc nâu mặc áo gió đỏ rượu đẩy cửa bước vào, quen thuộc cởi đôi bốt ngắn, áo khoác, Hạ Nhu tiến vào phòng khách. 

"Ồ, cậu đến rồi à." 

Ngẩng cổ, Thẩm Mộng Trừng lười biếng chào, chỉ vào chai rượu trên bàn: "Quý hủ, uống không? Tớ thấy còn ổn." 

"Nếu không thích thì tự qua quầy chọn đi." 

"Được." Ngậm vòng tóc trong miệng, buộc mái tóc xoăn sóng lòa xòa lên, Hạ Nhu lấy ly pha lê từ quầy bar: "Mấy người kia chưa tới à?" 

"Bạch Cầm bảo cậu ấy quay chụp muộn, sẽ trễ một chút." Ngáp dài, Thẩm Mộng Trừng ngồi dậy: "Cậu ấy rủ Thiến Thiến tan làm đi đón, nên cả hai sẽ đến muộn hơn." 

"Vậy à." Rót rượu cho mình, Hạ Nhu không nói thêm gì. 

Hôm nay là ngày tụ họp của mấy người bạn. Ngoài nàng, còn có Thẩm Mộng Trừng làm việc ở phòng triển lãm sách, Bạch Cầm là người mẫu thời trang, và Hứa Văn Thiến đảm nhiệm giám đốc sản phẩm ở công ty điện tử gia đình. 

Ba cô gái gắn bó từ nhỏ nhờ tình nghĩa gia đình, thêm Hứa Văn Thiến kết bạn từ lớp 6, may mắn duy trì tình bạn đến nay. 

Dù trưởng thành mỗi người có công việc và cuộc sống riêng, thỉnh thoảng bốn người vẫn hẹn nhau uống vài ly. Tuy không gặp mặt hàng ngày như thời cấp ba, tình bạn của họ vẫn bền chặt. 

"Mấy hôm trước Bạch Cầm còn than với tớ sao không hẹn tuần sau. Nghe bảo cậu ấy đang bận chuẩn bị chụp bộ sưu tập quý, mệt muốn chết." Ném cuốn tạp chí có mặt bạn tốt trên sofa sang bên, Thẩm Mộng Trừng vỗ chỗ trống cạnh mình, ra hiệu Hạ Nhu ngồi xuống. 

"Tuần sau không được." Cầm ly rượu một tay, Hạ Nhu ngồi xuống: "Tớ có chuyến bay đường dài, một thời gian không ở trong nước." 

"Tớ biết, cậu đã nói với cậu ấy. Bạch Cầm chỉ càu nhàu ngoài miệng thôi." Nhún vai, nghĩ đến người nghịch ngợm nhất nhóm, Thẩm Mộng Trừng cười cười. 

"Bất quá..." 

"Sao cảm giác cậu ngày càng bận vậy? Rõ ràng trước kia người khó hẹn nhất không phải cậu." Chống cằm, Thẩm Mộng Trừng nghiêng đầu nhìn bạn thân: "Cậu vẫn không tính bỏ việc sao?" 

Trước đây, khi thanh mai của mình từ bỏ vị trí nhẹ nhàng do gia đình sắp đặt để làm tiếp viên hàng không, Thẩm Mộng Trừng thực sự ngạc nhiên. Dù cùng lớn lên với Hạ Nhu, cô ấy biết rõ bạn mình vốn là "con nhà người ta" điển hình, luôn thuận theo gia đình. 

Nhưng chuyện này, bất kể cha mẹ khéo léo khuyên can hay anh trai lo lắng cảnh báo, Hạ Nhu đều không đổi ý. 

Dẫu vậy, sau khi tiêu hóa tin tức, Thẩm Mộng Trừng lại thấy không quá bất ngờ. Cô ấy hiểu sự quật cường ẩn dưới vẻ ngoài bình thản của Hạ Nhu. 

[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m KhúcN?i c?u chuy?n t?n t?i. H?y khám phá b?y gi?