So với huy chương đồng năm kia và top 4 năm trước, chiếc huy chương bạc năm nay thật không dễ có.
"Nặng ghê."
Ước lượng cúp, Hạ Nhu nhìn huy chương trên cổ Lý Tử Nghiên, rũ mắt chậm rãi nói: "Chị cũng như Chương Ninh, thấy bạc đẹp hơn vàng..."
"Tử Nghiên, em thật sự rất ngầu."
---
Nhận thưởng xong, Lý Tử Nghiên không rời hậu trường ngay, mà cùng Hạ Nhu dựa tường bình luận các đội quen thuộc khác.
"Năm nay đội bơi lội cũng tốt lắm, nghe bảo có người phá kỷ lục giải." Ôm tay, Lý Tử Nghiên chỉ thiếu nữ lên đài: "Hình như là cô ấy, bơi tự do cự ly dài, cùng phòng với Trương Khả."
"Tử Nghiên biết bơi không?" Nghe cô nói, Hạ Nhu quay đầu hỏi.
"Em á? Biết chứ, bốn kiểu cơ bản đều biết." Nghịch ngợm nhướn mày, Lý Tử Nghiên thả tay, buồn rầu: "Thể thao thì em biết hết một chút... trừ vũ đạo, học mãi không được."
Hạ Nhu buồn cười: "Muốn chị dạy em không?" Nàng nghiêng đầu, trêu đùa.
"Thôi, không cần." Quay lại đối diện thiếu nữ thấp hơn mình, Lý Tử Nghiên cười: "Em học dốt thế này, chị sẽ vất vả lắm."
Vô thức dùng ngón trỏ kéo cổ áo.
Hạ Nhu cười nhạt, định đáp lại, thì chú ý đến tay cô: "Cà vạt chặt quá hả?" Không nhịn được hỏi, nàng giơ tay: "Chị tháo cho em nhé."
"Không sao." Nghiêng người che cà vạt đỏ, Lý Tử Nghiên lắc đầu: "Em chỉ không quen mặc đồng phục thôi, không chặt thật, giờ chưa cần tháo."
Đột nhiên, hơn chục nam sinh cao lớn đi qua, cười đùa ầm ĩ, không để ý có thể va vào hai cô gái dựa tường.
"Chậc, đội bóng rổ nam kìa."
Bước lên chắn trước Hạ Nhu, Lý Tử Nghiên đợi họ đi xa, vô thức cắn móng tay: "Đội nam năm nay không vào nổi top 4, chỉ được giải an ủi, tệ thật."
Nghĩ đến bạn bị thương, cô bĩu môi.
"Ừ, cũng đúng... Mải quản lý ao cá, chỉ lo yêu đương phí thời gian, biểu hiện tệ vậy là phải." Cô nhìn đồng hồ: "Hạ Nhu, sắp xong rồi, đi ăn không?"
Nghe Lý Tử Nghiên nói giọng khinh thường, Hạ Nhu rũ mắt, dừng một lát rồi gật đầu: "Được, đi ăn thôi."
Khi hai người định rời đi, một giọng nam sang sảng phía sau gọi lại một trong hai cô gái.
"Hạ Nhu!"
Quay lại, một học trưởng lớp 12 dáng vẻ đĩnh đạc bước nhanh tới. Cậu ta mặc vest chỉnh tề, đeo kính đen, tóc ngắn rũ mềm mại, trông rất nho nhã.
"Kim Phiếm."
Hạ Nhu khẽ gật đầu chào bạn cùng lớp.
"Cảm ơn cậu hôm nay giúp hội học sinh sắp xếp huy chương. Lễ hôm nay thiếu người, cậu đến thật giúp lớn."
Đứng trước hai người, Kim Phiếm cúi người cảm ơn. Dù giọng điềm tĩnh, ánh mắt nhìn Hạ Nhu ẩn chứa rung động của thiếu niên.

B?N ?ANG ??C
[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m Khúc
RomanceTên g?c b?n QT: Cái kia th??ng xuyên th?nh ?n c?m n?m th??ng. Tác gi?: S?m L?m Tr??ng Xu?n. Th? lo?i : Nguyên sang - bách h?p - c?n ??i hi?n ??i - niên h?. Tag: ?? th? - Duyên tr?i tác h?p - Ng?t v?n - V??n tr??ng. - - - - - Vai chính: L? T? Nghiên...
CH??NG 52
B?t ??u t? ??u