Tham gia hội thảo ở đại học thủ đô, kiên nhẫn chuẩn bị tài liệu giáo dục vệ sinh cho cộng đồng, tư vấn chăn nuôi và kiểm tra sức khỏe cho thú cưng của dân chúng – Vinson không phàn nàn nhiều.
Ngoài việc hợp tác với tình nguyện viên băng bó cho thú cưng, tay mỏi nhừ vì cắt tỉa, Vinson vẫn ổn.
Chỉ khi mạng lag ở nhà trọ hay nước ngừng, cậu ta khoa trương kêu ca vài câu với Erick qua mạng chập chờn.
Nhưng khi đội cứu viện rời thủ đô, tiến vào ngoại ô theo kế hoạch, Vinson bắt đầu hối hận từ tận đáy lòng vì đã tham gia chuyến đi này...
Cậu ta không ngờ đời mình lại phải ngồi xổm trên thùng xe tải, cùng đống hàng lạch cạch, bị chở đến nơi chim không thèm đẻ trứng.
Nghĩ đến hoàn cảnh, Vinson ôm bụng, đột nhiên thấy đau dạ dày.
"Vinson, cậu ổn không? Có cần thuốc say xe không?" Thấy động tác của bạn thân, Lý Tử Nghiên tưởng cậu bạn khó chịu vì đường xóc, chân thành đề nghị: "Nếu muốn nôn thì thò đầu ra ngoài nôn đi."
Ngẩng lên nhìn đồng nghiệp thích nghi quá tốt, Vinson – chẳng phải say xe – trợn mắt, chỉ yên lặng thở dài.
Thấy cậu ta không đáp, Lý Tử Nghiên gãi đầu an ủi: "Lần này cần sắp xếp toàn là chó từ lò thịt. Nhà máy thường ở nơi hẻo lánh, nên chúng ta mới đi chuyến này."
"Nghe nói có hơn năm mươi chú chó nhỏ. Từ kiểm tra, cách ly, đến thủ tục nhận nuôi hoặc chuyển đi, khoảng hơn một tháng, chắc không lâu hơn đâu."
Hơn một tháng...
Đơn vị thời gian này lọt vào tai Vinson, đột nhiên thấy dài đằng đẵng.
"...Cậu biết chỗ chúng ta sắp đến không có mạng hay sóng điện thoại không?" Ôm đầu, Vinson – kẻ luôn kè kè điện thoại – nhăn nhó, mắt như chứa cả chậu nước: "Lần cuối tớ sống kiểu người nguyên thủy là khi đậu xe ở tầng hầm số ba, mười phút thôi mà tớ đã nhớ nền văn minh rồi..."
"Đừng bi quan thế, Vinson."
Cẩn thận dịch mông, Lý Tử Nghiên tiến gần bạn thân, mặt như sắp chết, vỗ nhẹ: "Tớ nghe nói cách cứ điểm nửa tiếng có làng, ở đó mượn được điện thoại dây. Lái xe hai ba tiếng nữa là tới thành phố phía Tây. Chúng ta có thể thương lượng với mọi người đi cùng khi mua sắm."
"Thành phố?" Nghe an ủi, Vinson chẳng khá hơn, lẩm bẩm: "Thủ đô còn thế kia... Tớ chẳng hy vọng gì vào thành phố khác ở E quốc."
Chàng trai tinh tế lớn lên ở thành phố L liếc Lý Tử Nghiên, bực bội nói.
Thật sự muốn mắng Kim vì thay đổi đột ngột, nhưng biết tình cảnh và bất đắc dĩ của cậu ấy, Vinson chỉ ảo não mếu máo: "Erick giờ chắc đang ở nhà, ăn gà tây, uống bia, một mình hưởng cái giường đôi..."
Hít mũi, Vinson chua chát nói.
"Mấy ngày sau chắc khó liên lạc, cậu nói trước với Hạ tiểu thư chưa?" Đột nhiên nhớ ra, Vinson nghiêng đầu hỏi.
"Hạ Nhu à? Tớ nói rồi." Gật đầu, Lý Tử Nghiên tựa thùng vật tư, chỉnh mũ che nắng: "Hạ Nhu đang trượt tuyết với bạn ở Thụy Sĩ, chắc vui lắm. Tớ bảo tháng này không liên lạc định kỳ được, nhưng tới nơi có mạng sẽ viết thư cho chị ấy."

B?N ?ANG ??C
[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m Khúc
RomanceTên g?c b?n QT: Cái kia th??ng xuyên th?nh ?n c?m n?m th??ng. Tác gi?: S?m L?m Tr??ng Xu?n. Th? lo?i : Nguyên sang - bách h?p - c?n ??i hi?n ??i - niên h?. Tag: ?? th? - Duyên tr?i tác h?p - Ng?t v?n - V??n tr??ng. - - - - - Vai chính: L? T? Nghiên...
CH??NG 104
B?t ??u t? ??u