Rõ ràng một bên thích yên tĩnh, kín đáo, không thích phô trương; một bên cởi mở, thẳng thắn, hơi hấp tấp. Nhưng ở những điểm mấu chốt, họ lại ăn ý, hiểu nhau.
"Ba mẹ cậu... gặp Tử Nghiên rồi nói gì không?" Điều chỉnh tư thế, Thẩm Mộng Trừng ngẩng đầu hỏi: "Mình nhớ lần trước cậu nói qua điện thoại, ba mẹ cậu du lịch tiện đường bay đến thành phố L thăm hai người?"
Nàng nhớ Hạ Nhu từng kể thái độ của cha mẹ: không ủng hộ cũng không phản đối, chỉ quan sát tình cảm của họ, chưa từng như Hạ Tường chủ động đòi gặp Lý Tử Nghiên.
Mãi đến tháng trước, bốn tháng sau khi Lý Tử Nghiên cầu hôn, Hạ Uyên và Lâm Phương Nghi mới lấy cớ "du lịch ghé qua" để ăn bữa cơm với con gái và vị hôn thê.
Ai cũng biết "du lịch ghé qua" chỉ là cái cớ.
"Ba mẹ mình không nói gì đặc biệt." Nhấp ngụm rượu, Hạ Nhu che miệng cười khẽ: "Thậm chí... dù muốn nói gì, họ cũng chẳng có cách."
Hạ Nhu nhớ rõ buổi ăn cơm hôm đó với Hạ Uyên và Lâm Phương Nghi.
Khi nàng và Lý Tử Nghiên lái xe đến nhà hàng cha mẹ nghỉ chân, thấy Lâm Phương Nghi mặc sườn xám và Hạ Uyên trong bộ vest thủ công, nàng ngẩn ra, rồi rũ mắt kìm nụ cười.
Rõ ràng cha mẹ đã nghỉ hưu hiếm khi ăn mặc trang trọng thế này.
Bước lên ôm cha mẹ, Hạ Nhu quay đầu giới thiệu người đồng hành.
Nàng nghe giọng cha mình trầm và căng thẳng hơn thường lệ, thấy mẹ đoan trang quan sát Lý Tử Nghiên.
Nhưng không biết do Lý Tử Nghiên đã chuẩn bị sẵn hay quá vô tư, cô không chút căng thẳng, chỉ cười chào hỏi, bình tĩnh lái xe đến địa điểm ăn cơm.
Đã hỏi Hạ Nhu về khẩu vị của cha mẹ từ trước, nhà hàng Lý Tử Nghiên đặt không thể chê.
Trong lúc ăn, đối mặt câu hỏi từ cha mẹ Hạ Nhu – dù đôi lúc sắc bén – Lý Tử Nghiên vẫn trả lời lưu loát.
『Nghe nói con bác sĩ làm thú y ở bệnh viện thành phố L, làm bao lâu rồi?』
『Sau khi tốt nghiệp, con làm ở viện thú y Đại học Harlow, hiện là bác sĩ toàn thời gian, công việc ổn định, thỉnh thoảng được mời làm giảng viên tạm thời ở đại học.』
『Nghe nói con là học muội của Tiểu Nhu, hai đứa quen từ lâu rồi?』
『Đúng vậy, hồi cấp ba đội bóng, con nhỏ hơn Hạ Nhu một khóa. Từ lần đầu gặp, đã khoảng mười năm. Với con, chị ấy luôn là người rất tuyệt vời.』
『Cha mẹ con không muốn con về nước làm việc sao? Tương lai con tính thế nào?』
『Mẹ con không can thiệp lựa chọn của con. Hiện con nghĩ ở lại nước B giúp tích lũy kinh nghiệm, nâng cao kỹ năng. Về kế hoạch tương lai, con sẽ cùng Hạ Nhu bàn bạc và quyết định chung.』
Dù có phần đơn giản, công việc danh giá của Lý Tử Nghiên, logic rõ ràng trong lời nói, và thái độ chân thành, kiên định, khiến hai vị trưởng bối tạm thời không tìm ra khuyết điểm.

B?N ?ANG ??C
[BHTT - EDIT] Nhu Nghiên T?m Khúc
RomanceTên g?c b?n QT: Cái kia th??ng xuyên th?nh ?n c?m n?m th??ng. Tác gi?: S?m L?m Tr??ng Xu?n. Th? lo?i : Nguyên sang - bách h?p - c?n ??i hi?n ??i - niên h?. Tag: ?? th? - Duyên tr?i tác h?p - Ng?t v?n - V??n tr??ng. - - - - - Vai chính: L? T? Nghiên...
PHI?N NGO?I 4
B?t ??u t? ??u